Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

Những Ngôi Chùa Huế và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ

Tôi lại trở về Huế vào mùa thu. Mùa thu năm nay có nhiều đổi thay lớn đối với gia đình tôi. Đau buồn nhất là mẹ đã qua đời và mục đích để chị em chúng tôi trở về thăm quê mẹ lần này là đi chùa cầu nguyện cho mẹ trong vòng 49 ngày sau khi mẹ mất. Chuyến đi ngắn ngày nhưng đây là cũng một dịp may không dễ có để tôi được viếng thăm những ngôi chùa Huế cổ kính trong đó có những ngôi chùa mà tôi từng mong muốn được đến nhưng chưa thực hiện được vào những năm trước.
Cúng thất đầu cho mẹ xong, chị em chúng tôi lên đường ngay buổi trưa ngày 17 tháng 7. Trước khi đi tôi có hỏi một số bạn người Huế xem có thể cho tôi biết một số địa chỉ chùa hay không? Anh bạn SG trả lời hãy để tùy duyên, và tôi nghĩ tùy duyên thật. Vì vậy lúc ra đi trong đầu tôi chỉ nhẩm nhớ đến một vài ngôi chùa Huế mà tôi đã biết, còn thì đành để đi đến đâu hay đến đó.
Sân bay Huế đang sửa chữa nâng cấp đến cuối tháng 9 mới xong. Chúng tôi phải bay ra Đà nẵng rồi thuê xe đi vào Huế. Quyết định chỉ trong vòng 1 buổi sáng, chúng tôi vào mạng đặt mua vé máy bay, đặt phòng khách sạn ở Hội An, Huế và Đà nẵng.
Tất cả đều được xác nhận rất nhanh trong buổi chiều trước ngày đi. Tuy nhiên vì chỉ lưu lại Huế 2 đêm, tôi không hy vọng lắm là chị em chúng tôi sẽ viếng được nhiều chùa. Tôi nói với các em trường hợp không đủ thời gian thì cố gắng ít nhất cũng phải đi viếng cho được 10 cảnh chùa.
Xứ Huế, quê mẹ tôi có rất nhiều chùa. Người địa phương bảo có đến 230 ngôi chùa lớn nhỏ. Một con số không nhỏ nơi chốn kinh thành còn rất nhiều lăng tẩm vua chúa, di tích cổ! Trên đường đi từ Đà Nẵng ra Huế, tôi nghe nói vùng biển Lăng Cô có rất nhiều chùa, nhưng khó vì không biết những ngôi chùa này nằm ở đâu. Thời gian quá ngắn không đủ cho chúng tôi đi tìm. Ngồi trên xe, em tôi lấy được từ tin nhắn của một cô bạn thường ra Huế làm từ thiện, cho biết một vài địa điểm cô nhi viện và viện dưỡng lão.
Ngôi chùa đầu tiên chị em tôi đến vào buổi trưa ngày 18 tháng 7, là chùa Từ Đàm. Trong ký ức ngày còn thơ của tôi hơn 45 năm về trước, là một ngôi chùa lớn và đẹp, lúc nào cũng đông khách thập phương, khói nhang nghi ngút, giờ đây vắng lặng vì trong mùa an cư.
Đây là một ngôi chùa cổ danh tiếng của Huế, tọa lạc tại số 1 đường Sư Liễu Quán, phường Trường An, thành phố Huế.  Từ cổng vào, có một bảng đá khắc lịch sử của ngôi chùa, do Thiền sư Minh Hoằng - Tử Dung khai sơn vào khoảng năm 1690, vào thời Trịnh - Nguyễn phân tranh. Sau đó được đặt tên là chùa Ấn Tôn với ý nghĩa là "lấy sự truyền tâm làm tông chỉ". Đến năm 1841, vua Thiệu Trị đổi tên chùa Ấn Tôn thành Từ Đàm, do kiêng tên húy của nhà Vua là Miên Tông, với ý nghĩa là "đám mây lành của Phật pháp".
 
Chùa Từ Đàm - Huế, khai sơn vào khoảng năm 1690

Vẫn còn đang trong tháng 6 âm lịch, mùa an cư kiết hạ của quý tăng ni  bắt đầu từ sau lễ Phật Đản rằm tháng 4 và kết thúc vào dịp lễ Vu Lan rằm tháng 7 nên chùa vắng vẻ, cửa chính điện đóng chặt nên chúng tôi phải vào lễ Phật bằng cửa sau. 
Lúc ban đầu hơn 330 năm về trước, chùa Từ Đàm chỉ là tịnh thất nhỏ làm bằng cây lá, sau nhiều lần trùng tu mới được như ngày nay.
Cổng tam quan được xây dựng năm 1965. Bên phải sân từ cổng vào là cội bồ đề có nguồn gốc từ cây bồ đề ở Bồ Đề Đạo Tràng tại Ấn Độ ( nơi Phật Thích Ca thành đạo). Bên trái sân là tháp Ấn Tôn 7 tầng, cao 27 m, mỗi tầng thờ một tượng Phật bằng đồng, khởi công năm 2008.

Chánh điện được tái thiết từ năm 2006 đến 2010 mới khánh thành. Công trình mới có chiều dài 42 m, chiều ngang 35,9 m, được kiến trúc theo mô hình trùng thiềm điệp ốc, gồm ba gian hai chái, và hai bên có lầu chuông, lầu trống, theo kiểu kiến trúc truyền thống của chùa Huế. 
Lễ Phật xong, chúng tôi đi dạo quanh chùa. Mùi thơm của hoa trong vườn chùa thoang thoảng trong gió. Phải nói rằng kiến trúc chùa Từ Đàm rất đẹp và mỹ thuật, không rườm rà nhiều chi tiết. Điện Phật trong chính điện được bài trí tôn nghiêm, nhưng đơn giản. Chính giữa chỉ thờ duy nhất một tượng Phật Thích Ca, hai bên có phù điêu hai vị Bồ tát là Văn Thù Sư Lợi ( thường thấy tượng ngài cưỡi con sư tử ) và Phổ Hiền ( cưỡi voi trắng 6 ngà ). Phía trên chánh điện có treo tấm biển sơn son thiếp vàng đề ba chữ Hán: "Ấn Tông Tự".
Rời chùa Từ Đàm, xe chúng tôi chạy ngang qua chùa Báo Quốc, chỉ cách chùa Từ Đàm hơn trăm thước. Anh tài xế hỏi chúng tôi có muốn ghé không? Tôi gật đầu, bảo nhớ lúc nhỏ chị em tôi đã được cùng mẹ đi rất nhiều chùa, và chùa Báo Quốc là một trong những nơi mẹ đã dắt chúng tôi đến.

Chùa Báo Quốc - Huế, thành lập năm 1674

Đây cũng là một ngôi chùa cổ có lịch sử hơn 339 năm, tọa lạc trên đồi Hàm Long trên đất xưa gọi là làng Thụy Lôi. Chùa do Hoà Thượng Giác Phong, người Quảng Đông, Trung Quốc, khai sơn vào cuối thế kỷ 17 dưới đời vua Lê Dụ Tông và đặt tên là Hàm Long Tự. Sau đó Võ Vương Nguyễn Phúc Khoát ban sắc tứ Báo Quốc Tự vào năm 1747. Cổng chùa xây năm 1749. Hiện nay vẫn còn tấm biển thếp vàng và những bức liễn từ thời ấy. 
Chúng tôi bước vào một cái sân rộng và rừng cây thâm u. Nắng chiều nhợt nhạt và bầu trời trĩu nặng như sắp đổ mưa làm cho cảnh chùa càng thêm tĩnh mịch. Cũng như chùa Từ Đàm, chính điện chùa Báo Quốc cũng đóng cửa. Chị em tôi đi qua sân thì thấy phía sau chính điện là một vườn hoa, cây kiểng đẹp. Một vị sư niềm nở mở cửa cho chúng tôi vào. Xong sư mời chúng tôi ngồi uống trà và hỏi chị em tôi từ đâu đến. Hóa ra đó là thầy trụ trì chùa, và ngạc nhiên hơn nữa là khi đọc tên cha mẹ chúng tôi nhờ chùa cầu siêu thì sư thầy cho biết 46 năm trước thầy đã gặp cha tôi. Sư thầy vui vẻ kể lại một vài kỷ niệm với cha tôi ngày ấy, còn chúng tôi thì thấy trong lòng vui sướng như được gặp lại người thân quen cũ, được trở lại quá khứ cùng cha mẹ đi lễ chùa. 
Lại hỏi sư thầy xin thầy cho biết một số ngôi chùa gần đây. Thầy cho biết có chùa Thiên Minh và Từ Hiếu.
Thế là chúng tôi đi tiếp. Cách đó không xa, sừng sững cổng tam quan chùa Thiên Minh. Cổng chùa, dọc bờ tường theo lối vào được khảm bằng sành sứ theo cách trang trí nghệ thuật cung đình Huế.

Chùa Thiên Minh - Huế, thành lập vào đầu thế kỷ 20

Chùa được xây dựng vào đầu thế kỷ 20. Tọa lạc tại ấp Trường Giang, nay thuộc phường Trường An, Huế.
Chùa bắt đầu khởi sắc khi ngài Quảng Lộc được cử về làm trụ trì năm 1930. Ngài là đệ tử của ngài Giác Bổn, chùa Từ Quang, thuộc dòng thiền Lâm Tế đời thứ 43 và dòng thiền Liễu Quán đời thứ 9. Sau đó nhờ công đức của ngài Khế Chơn, vị kế thế trụ trì, chùa trở thành một ngôi chùa uy nghiêm.
Chùa Thiên Minh cũng mới được trùng tu. Như nhiều ngôi chùa Huế khác, trước chính điện chùa có một khu vườn cây kiểng đẹp và quanh chùa trồng nhiều cây ăn trái. Tại đây có một vị sư trẻ tiếp đón chúng tôi và nhiệt tình dẫn đường mời chúng tôi đi viếng Tượng đài Quan Thế Âm Bồ tát ở núi Tứ Tượng, thôn Bằng Lãng, xã Thủy Bằng, thị xã Hương Thủy, cách chùa chừng hơn 10 km, nơi có tiếng linh thiêng và cách tuần rồi nghe đồn tượng Bồ tát tỏa ánh hào quang. 

Tượng đài Quán Thế Âm Bồ tát

Tượng đài Bồ tát nằm trên ngọn đồi, chung quanh quang cảnh núi rừng thật thơ mộng. Về phía Tây, ráng chiều sắc tím đỏ còn vương trên những rừng cây trùng trùng điệp điệp xa xa bao quanh càng tăng thêm vẻ đẹp thiên nhiên có phần huyền bí. 
Cũng trong buổi chiều đầu tiên đến Huế, từ tượng đài Quán Thế Âm Bồ tát, chúng tôi đi về lại thành phố và ghé chùa Từ Hiếu ở chặng cuối ngày.
Nghe danh tiếng chùa Từ Hiếu đã lâu, hôm nay tôi mới được đặt chân đến. Chùa Từ Hiếu hay Tổ đình Từ Hiếu là một trong những ngôi cổ tự lớn và là một danh lam có tính văn hoá và lịch sử của cố đô Huế. Chùa tọa lạc ở thôn Dương Xuân Thượng III, xã Thủy Xuân, nằm khuất trong một rừng thông, khuôn viên rộng chừng 8 mẫu, trước có khe nước uốn quanh, khung cảnh thơ mộng. Ban đầu là am An Dưỡng do Hòa thượng Nhất Định dựng vào năm 1843 để tịnh tu và nuôi dưỡng mẹ già. Vốn là một vị vua rất hiếu thảo với mẹ, Vua Tự Đức cảm phục tấm lòng của sư Nhất Định đã ban cho chùa tấm biển "Sắc tứ Từ Hiếu Tự". Chùa được mang tên Từ Hiếu từ đó. Sau khi Hòa thượng viên tịch, vào năm 1848, các vị thái giám và cung giám đã tổ chức tái thiết, mở rộng ngôi chùa. Đây cũng là nơi trực tiếp hoặc gián tiếp tác thành các bậc tăng tài và thiền sư nổi tiếng từ xưa đến nay.

Chùa Từ Hiếu - Huế,

Trước cổng chùa có ngôi tháp cao 3 tầng được xây dựng vào năm 1896 dùng làm nơi tàng trữ kinh tượng theo sắc chỉ của nhà vua. Từ cổng bước vào là một hồ bán nguyệt lớn xây vào năm 1930 trước thả hoa sen, hoa súng, nay còn nuôi thêm cá cảnh. Chung quanh là một khu vườn lớn trồng nhiều cây to tàng lá rậm rạp, thấp thoáng vài ngôi mộ cổ, miếu thờ. Vì đã chiều lại trong mùa an cư, khách đến viếng chùa giờ này không có ai ngoài chị em chúng tôi. Bước đi của người cũng khe khẽ trên lá khô như sợ làm động chốn thiền môn. Từng đàn cá quẫy đuôi ngoi lên lặn xuống khuấy động mặt hồ lẫn tiếng chim kêu đâu đó từ bìa rừng là tiếng động của thiên nhiên trong cảnh chùa yên tĩnh này.
Cấu trúc chùa theo kiểu ba căn hai chái, trước là chính điện thờ Phật, sau là nhà Tổ. Nhà hậu là Quảng Hiếu Đường, giữa thờ đức thánh quan, bên phải thờ các vị Thái giám dưới triều nhà Nguyễn từ đời Vua Tự Đức đến đời Vua Bảo Đại. Ở khu nhà hậu có án thờ Tả quân Lê Văn Duyệt cùng con ngựa gỗ và thanh đại đao của ông. Nội viên chùa có mộ tháp của các sư trụ trì, khá nhiều lăng mộ các vị phi tần của các chúa Nguyễn và lầu bia rất đẹp. Cách chùa chừng 300 m là khu lăng mộ các quan thái giám, bao quanh là tường cao phủ rêu phong tuế nguyệt. Nhìn tia nắng cuối ngày hiu hắt còn vương trên những ngôi mộ cổ hàng trăm năm đã nhuốm màu hoang phế, tôi chợt nghĩ về những linh hồn từng dâng hiến tuổi xuân xanh và cả cuộc đời cho hoàng triều một thưở, khi mất đi không con cái nối dõi tông đường thờ cúng, được nương mình nơi cửa Phật hưởng hương khói nhà chùa cũng ấm áp phần nào.
Tuy nhiên, tôi cũng nghe nói rằng triều Nguyễn có khoảng 200 thái giám nhưng chỉ có 25 ngôi mộ nằm tại nơi đây, còn lại không biết về đâu. Đây là ngôi chùa được xem như là ngôi chùa duy nhất đã đón nhận những con người bất hạnh cô đơn khi sống, không thừa tự khi chết này.
Chúng tôi rời chùa Từ Hiếu khi màn đêm dần buông. Có tiếng côn trùng nỉ non trong bóng chiều tà. Cảnh chùa càng thêm tịch liêu trầm mặc.
Ngày hôm sau là một ngày đi liên tục từ sáng đến chiều tối. Chúng tôi ghé chùa Đức Sơn vào đầu ngày. Đây là một ngôi chùa sư nữ ở xã Thủy Bằng, huyện Hương Thủy, gần lăng Thiệu Trị, được thành lập năm 1964. Năm 1988 chùa mở cơ sở nuôi trẻ mồ côi lẫn trẻ em trong vùng. Cho đến năm 2002 chùa đã nhận nuôi hơn 120 trẻ em mồ côi. Tất cả nhờ vào kinh phí đóng góp của những tổ chức từ thiện, các nhà hảo tâm ở trong và ngoài nước. 

Chùa Đức Sơn - Cô nhi viện Đức Sơn
  
Tổng số hiện nay là 165 em: 81 nam 84 nữ. Trước đó chùa đã nuôi 300 em, hơn một nửa đã trưởng thành và có công ăn việc làm tử tế. Ni sư Thích nữ Minh Tú cho biết gần đây chùa có tổ chức quán cơm chay để có thêm thu nhập. Các em đã ra đi làm vẫn thường xuyên trở về phụ chăm sóc các em bé hơn. Nhìn các cháu bé dưới 1 tuổi ngồi buồn rầu trong các giường sắt thật đáng thương. Có cháu chừng 10 tháng đã cố đứng dậy níu song sắt đu ra ngoài đòi bế. Tôi cúi xuống bế cháu lên, cháu úp mặt vào lòng tôi ôm cứng không chịu rời. Lúc chia tay cháu khóc nức nở thật tội nghiệp. Đứa trẻ nào trong hoàn cảnh nào cũng cần cha mẹ và người thân yêu chiều nó. Tôi nghĩ, bất hạnh nhất trên đời của kiếp người là cha mẹ không còn khi sinh ra, hoặc bị bỏ rơi lúc chào đời không được hưởng sự ấm áp và tình yêu của lòng mẹ, sự chăm sóc dạy dỗ bảo ban của cha. Tôi hỏi Sư cô nếu có ai đó muốn nhận các cháu làm con nuôi thì như thế nào? Sư cho biết nhiều người muốn xin con nuôi nhưng hiện nay việc xin con nuôi rất khó vì phải xem xét rất kỹ sợ cho không đúng người. Các em lớn hơn thì không muốn cho ai, vì sống đùm bọc với nhau trong hoàn cảnh này, các em thương yêu nhau như ruột thịt không muốn chia lìa. 
Chùa còn có 1 phòng nuôi trẻ sơ sinh và 1 phòng cho các em bệnh tâm thần. Trong hành lang, có mấy cô gái trẻ người Pháp thường đến Cô nhi viện để săn sóc các em. Có cô gái tuổi chưa đến đôi mươi ngày nào cũng đến để bồng bế các em bé. Một cô gái cho biết trong 4 tuần đến Việt Nam du lịch thì cô đã bỏ ra 3 tuần để đến với các em vì các em rất cần tình thương. Thật là những tấm lòng vàng. 

Chùa Tịnh Đức - Nhà Dưỡng lão Tịnh Đức

Rời cô nhi viện Đức Sơn, chúng tôi đến chùa Tịnh Đức - Nhà Dưỡng Lão Tịnh Đức, Huế. Gần 24 năm nay, chùa Tịnh Đức ở phường Thủy Xuân- TP Huế là nơi nuôi dưỡng các cụ bà neo đơn bất hạnh, không nơi nương tựa. Vào đây, các cụ được chăm sóc sức khỏe và ăn uống đầy đủ. Đến khi các cụ nhắm mắt xuôi tay, nhà chùa lại tận tâm chôn cất và thờ cúng.
Khu vực chôn cất các cụ bà nằm ở một khu đất riêng cạnh chỗ an nghỉ của các ni sư đã quá vãng của chùa Tịnh Đức. Có gần 20 ngôi mộ, tất cả được xây cất và có bia đá khắc ghi tên tuổi, quê quán và ngày mất. 
Hiện chùa Tịnh Đức đang nuôi dưỡng 32 cụ bà, trong đó có 3 cụ trên 90 tuổi, 7 cụ bị tàn tật. Các cụ được ở trong những căn phòng sạch sẽ, mỗi phòng có 3 hoặc 4 cụ. Khi đến, có một cụ bà đang ngồi cầm chiếc chổi nhỏ quét hành lang ngay trước phòng mình. Cụ cắm cúi quét, không để ý đến ai. Trong phòng, các cụ ngồi nhìn ra, chắp tay chào. Sư cô cho biết: "Ban đầu nhà chùa đi tìm các cụ có hoàn cảnh neo đơn, không con cái nuôi dưỡng, đón về chăm sóc mà không cần giấy tờ. Nhưng về sau lại có nhiều trường hợp con cái hoàn cảnh khó khăn cũng muốn đưa mẹ vào đây, nhà chùa tôi buộc phải có hồ sơ lý lịch rõ ràng, vì không muốn vô tình làm cho các con của họ mang tội bất hiếu không nuôi dưỡng cha mẹ".
 
Chùa Diệu Viên - Nhà Dưỡng lão Diệu Viên


Một ngôi chùa sư nữ kế tiếp là chùa Diệu Viên - Nhà Dưỡng lão Diệu Viên ở xã Thủy Dương, huyện Hương Thủy, trên triền núi Ngũ Phong. Chùa do cư sĩ Hồ Thị Thể Anh, Nguyễn Thị Khương và một số Phật tử lập ra vào năm 1924 và mời sư bà Hướng Đạo làm vị khai sơn. Chùa được trùng tu nhiều lần và trở thành một cảnh trí trang nghiêm, thanh tịnh. Chùa có khoảng 40 ni sư và hiện đang nuôi dưỡng chăm sóc 23 cụ bà.
Khi đến đây cúng dường, chúng tôi may mắn được sư bà mời ở lại dùng cơm chay và dự lễ qua đường, hồi hướng cho mẹ chúng tôi. Đó là một phước báu rất lớn do nhân duyên mà được có. Chị em chúng tôi rất xúc động vì không ngờ và cũng không biết trước chuyện này. Cùng lúc đó, vị sư trẻ ở chùa Thiên Minh lại gọi điện thoại mời chúng tôi có tiện đường thì ghé qua chùa, quý thầy mời dự lễ qua đường ở đó nhưng chúng tôi cảm ơn vì đang trên đường đi tiếp đến nhà nuôi dạy trẻ mồ côi Ưu Đàm, theo hướng dẫn của một cô bạn.

Chùa Ưu Đàm - Nhà nuôi dạy trẻ Ưu Đàm

Chùa Ưu Đàm cũng là một nơi đến gây nhiều ấn tượng cho chúng tôi. Chùa ở xã Vinh Vệ, Phú Mỹ, Phú Vang, Thừa Thiên - Huế. Ni sư Phước Thiện, là P. Trưởng ban Điều hành. Trung tâm nuôi dạy hơn 40 cháu mồ côi đủ loại tuổi từ sơ sinh đến thiếu niên Vậy mà chỉ thấy có ni sư Phước Thiện, một ni sư khác cùng 2 cô nhà bếp chăm sóc. Khi chúng tôi đến vào giấc trưa, các em đang ngủ. Chúng tôi đi thăm một vòng, từ phòng ăn, bếp núc, phòng ngủ đến phòng vệ sinh đều sạch sẽ tươm tất thật đáng nể phục. Ni sư kể đã đi nhặt từng em bé lang thang ngoài đường về đây, tạo cho một gia đình có anh có em, dạy dỗ học tập. Có một số em từ nhỏ đã muốn đi theo con đường tu hành thì ni sư cho xuất gia, nhà chùa có phòng và bếp ăn chay riêng cho các cháu.
Vị trí chùa khá xa thành phố, nơi hẻo lánh ít người biết đến nên ni sư có vẻ ngạc nhiên hỏi sao chúng tôi biết đến nơi này. Tôi có hỏi hiện nay nhà nuôi trẻ cần thiết điều gì nhất thì ni sư nhỏ nhẹ trả lời: "Huế hay bị thiên tai. Vào mùa bão lụt, nước lụt dâng cao cả thước, chỉ lo cho các em thiếu thực phẩm". Nghe câu này lòng tôi nhói đau. Huế còn nghèo lắm, những con người có tấm lòng vàng như thế này đã làm gì để có thể đùm bọc nuôi dưỡng các em? Chúng tôi liền để lại thông tin liên lạc, mong lúc khó khăn nhất nhà chùa có thể cho biết. Nếu có thể làm được gì thì chúng tôi sẽ sẵn lòng.
Rời chùa Ưu Đàm, tiện đường chúng tôi ghé viếng lăng Vua Tự Đức rồi đi tiếp đến Huyền Không Sơn thượng. Đã một năm từ khi tôi đến thăm Huyền Không Sơn thượng và viết "Lạc Bước Rừng Thiền" (*), nay trở lại thấy có nhiều thay đổi. Con đường đi vào chùa Huyền Không đã được tráng nhựa, đỡ vất vả hơn cho việc đi lại, và cảnh chùa có vẻ nhộn nhịp hơn, đông du khách hơn trước. 

Huyền Không Sơn Thượng

Ngôi chùa cuối cùng trong ngày là chùa Thiên Mụ. Xe chúng tôi đi vòng ra ngã sau vì phía trước lúc nào cũng đông nghịt khách du lịch. Ngày còn bé, đây là ngôi chùa mà chị em tôi được đến nhiều nhất do cha mẹ và cả gia đình tôi đều được quy y với Cố Hòa Thượng Thích Đôn Hậu. Nay trở về được lễ Phật và vãn cảnh chùa, tôi lại nhớ đến những ngày tuổi nhỏ lúc gia đình tôi ngồi vây quanh Hòa Thượng trụ trì. Môi nở nụ cười hiền từ, người đưa tay xoa đầu chúng tôi. Mẹ bảo được Ôn xoa đầu thì học giỏi lắm!
Đó là một buổi chiều trời nắng đẹp, đã hơn 4 giờ chiều mà nắng còn rực rỡ chói chang. Đi dạo trong sân chùa thoang thoảng mùi hương kỷ niệm, tôi lại tưởng như nhìn thấy bóng hình cha mẹ mình đâu đây.
Khác với những cảnh chùa cổ u buồn đã đi qua, chùa Thiên Mụ nằm trên đồi Hà Khê, ở một vị trí rất đẹp và thơ mộng bên dòng Hương giang, xa xa là dãy núi Ngự Bình. Những cành phượng đỏ nghiêng soi bóng xuống dòng nước nơi có những chiếc thuyền trôi lờ lững.
Từ một huyền thoại có bà lão áo đỏ thường hiện ra trên đồi báo tin sẽ có chân chúa xuất hiện để tụ linh khí, làm bền long mạch cho nước Nam hùng mạnh, vào năm 1601 chúa Nguyễn Hoàng cho xây dựng chùa đặt tên là Thiên Mụ cũng vì lẽ đó.

Chùa Thiên Mụ, Huế - Xây dựng vào năm 1601

Tháp Phước Duyên là một biểu tượng gắn liền với chùa Thiên Mụ, được xây dựng vào năm 1844 dưới đời Vua Thiệu Trị, cao 21 m và gồm 7 tầng, mỗi tầng đều có thờ tượng Phật.
Nói đến chùa Thiên Mụ, trong dân gian đã nối tiếng câu ca dao:
"Gió đưa cành trúc la đà,
Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương"...
Câu ca dao trên vừa nói lên cảnh đẹp của đất thần kinh, vừa tả được tiếng chuông chùa Thiên Mụ vì đặc biệt khác thường. Chùa có 2 cái chuông, một chuông đúc vào năm 1710 và một vào năm 1815. Chiếc thứ hai được dùng để giữ nhịp thời gian, ngày đánh 2 lần, mỗi lần 108 tiếng đánh trong 60 phút để xóa tan 108 nỗi phiền muộn của thế gian. Giai thoại kể lại rằng Cố Hòa Thượng Thích Đôn Hậu là một thiền sư gắn liền với hạnh nguyện đánh chuông nhiều nhất, lúc sinh thời hằng ngày lúc 3:30 sáng ngài vẫn dậy sớm đánh chuông. Tiếng chuông do ngài đánh có âm thanh vang vọng thanh thoát vô cùng. Tiếng chuông rất thanh và vang xa, do được đúc bằng đồng theo kỹ thuật truyền thống hoàn hảo, chuông lại được đặt trên đồi, đặc biệt được chuyển tải bằng công phu thiền định và hạnh nguyện từ bi của các bậc chân tu nên càng mang âm sắc vi diệu khó tả.
Kể từ khi chúa Nguyễn Hoàng vào trấn đất Thuận Hóa, chùa Huế phát triển mạnh nhất từ đời Vua Gia Long đến đời Vua Duy Tân. Rất nhiều tượng Phật, chuông, khánh đồng, đá, và nhiều pháp bảo, văn vật khác của Phật giáo từ thời Vua Lê chúa Trịnh đến đời nhà Nguyễn còn được các chùa Huế bảo tồn, là một kho tàng của văn hóa Phật giáo Huế.
Sau nhiều đợt trùng tu, tái thiết, xây dựng mới, chùa Huế quy tụ hàng trăm ngôi chùa lớn nhỏ. Tôi không biết con số mà một chị bạn gốc Huế cho biết là Huế có tất cả 230 ngôi chùa có đúng không vào thời điểm hiện tại, hay người ta đã đếm tất cả kể cả những ngôi chùa cổ hoang phế và mất dấu rồi? Theo một thống kê, tổng số chùa khắp cả nước là 14.775 ngôi chùa, chiếm 36% tổng số di tích của Việt Nam. Chùa ở đây được kể đã bao gồm chùa Phật, chùa thờ thần, thờ các vị thiền sư như Từ Đạo Hạnh, Nguyễn Minh Không, Trần Nhân Tông, Lý Thần Tông; thờ Tam giáo ( Nho, Phật, Lão ), thờ Trúc Lâm tam tổ, chùa người Hoa, chùa người Kh'mer ở miền Tây Nam bộ v.v.... Ngoài những ngôi chùa cổ danh tiếng ở Huế mà chúng tôi đã đến được trong chuyến đi này như chùa Thiên Mụ, Báo Quốc, Từ Đàm, Từ Hiếu, Thiên Minh ... còn có nhiều ngôi chùa khác như chùa Diệu Đế, Phước Thọ Am, Trúc Lâm, Từ Ân ... cũng đều có lịch sử xây dựng từ cuối thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20 vẫn còn tồn tại. Đặc biệt có đến hàng trăm ngôi chùa vùng núi đồi mạn Nam sông Hương thuộc dòng sư Liễu Quán, Tổ của phái Thiền Lâm Tế Tử Dung - Liễu Quán mà tổ đình là Chùa Thuyền Tôn, được thành lập khoảng năm 1708 cũng từ một am mái lá ở núi Thiên Thai, nay thuộc Ngũ Tây, xã Thủy An. Riêng một số chùa cổ như Sùng Hóa, Kim Quang, Tây Thiền, Huệ Minh, Trấn Hải, Bạch Vân, Diên Thọ, Linh Hựu, Ngọc Sơn về sau đã bị bỏ phế, hoang tàn rồi mất luôn dấu tích xưa.
Tôi chưa có cơ hội đi thăm các chùa miền Bắc, nhưng tôi rất thích nét tạo hình tượng Phật và La hán của miền Bắc. Sống ở đất phương Nam, tôi từng có nhiều lần viếng các chùa Phật, chùa Ông, chùa Bà, đền thánh Trần, các ngôi đình thần v.v... từ miền Đông đến Tây Nam bộ, giờ đây được thăm thêm nhiều chùa Huế nên dễ dàng nhận ra những nét khác biệt. Nét quen thuộc trong kiến trúc chùa Huế với đặc điểm chung là không đồ sộ, có thể có vườn rộng nhưng nếp chùa Huế mang đặc trưng truyền thống ngôi chùa Việt Nam, tinh tế, không khoa trương rườm rà, bình dị, gần gũi với dân gian. Chính điện thường có từ 3 đến 5 gian, 2 chái, mái 2 tầng nhẹ nhàng, thanh thoát. Vườn chùa thường trồng cây ăn trái, cây cho hoa và cây kiểng được chăm sóc đẹp đẽ. Tháp mộ các vị Tổ, trụ trì, tăng chúng, được bố trí quanh vườn. Phía sau thường là khu canh tác, trồng hoa màu rau quả. Nội thất chùa bình dị, cân đối và không trang trí sặc sỡ. Trong chính điện trước Tam Thế Phật đặt thêm tượng Phật Thích Ca, gian trái thường có Bồ tát Địa Tạng, gian phải là Bồ tát Quán Thế Âm, tả hữu có Kim Cang, Hộ Pháp.
Cách kiến trúc chùa viện theo kiểu chữ Hán như chữ khẩu, chữ nhất, chữ tam, chữ liễu. Tiền đường, điện thờ theo kiểu nhà trùng lương đặc trưng của chùa Huế. Nóc chùa thường chạm khắc hình đôi rồng chầu mặt trăng hay chầu Pháp luân, hoặc hình ảnh tứ linh như long, lân, quy, phụng và các kiểu hoa sen. Mái lợp ngói âm dương như kiểu kiến trúc cung đình. Nhìn chung, đa số chùa Huế đẹp, mỹ thuật tinh tế, cảnh quan thơ mộng. Dù nằm ở vị trí đồi núi cao, rừng thông bạt ngàn, gần sông suối, đồng ruộng hay ngay cả trong thành phố cũng vẫn là những hình ảnh mà tôi từng nhìn thấy từ tuổi nhỏ, từng đem theo vào những giấc mơ về sau khi xa Huế nghìn dặm.

Thành phố Huế và dòng sông Hương nhìn từ khách sạn Imperial


Hai ngày ở Huế, chúng tôi ở trong một khách sạn nhìn xuống dòng sông Hương. Khung cảnh thật đẹp và mơ màng. Xa xa là núi Ngự Bình. Nhìn từ trên cao, dòng sông xanh ngắt uốn khúc quanh quanh thật mỹ miều. Tôi thầm nghĩ ngoài lý do phong thủy, phong cảnh Huế hữu tình như thế cho nên các chúa Nguyễn ngày xưa đã chọn nơi này làm kinh đô. Tôi nhận ra phía trái khách sạn là một trong những ngôi nhà cũ gia đình tôi đã ở từ những năm trước 1965. Đi về hướng ấy thêm chừng 100 m nữa là ngôi trường tiểu học của tôi. Hình bóng cha mẹ tôi dường như vẫn ở đâu đó quanh đây. Tôi có cảm giác như mẹ tôi đi cùng, và bà đã rất vui khi được cùng các con "về quê", một mong ước mà có lẽ bà đã chưa kịp thực hiện trước ngày đi xa.

Trên dòng Hương giang

Nếu kể cả một số ngôi chùa ở Đà Nẵng và Hội An cũng trong chuyến đi này như chùa Bảo Quang, chùa Bà Đa và đẹp nhất là chùa Linh Ứng - Bãi Bụt, Đà Nẵng với tượng Phật Quán Thế Âm cao 67 m trên ngọn đồi thuộc bán đảo Sơn Trà, thì trong chuyến hành hương ngắn ngày về quê mẹ lần này chị em chúng tôi đã viếng được hơn 15 ngôi chùa. Riêng những ngôi chùa Huế, còn nhiều cổ tự mà tôi chưa đến, cũng trong dịp này vô tình biết được, đã làm cho tôi mong muốn sẽ có những chuyến hành hương kế tiếp.

Tháng 8 - 2013
NGUYỄN DIỆU TÂM

Nguồn tham khảo lịch sử: Dư địa chí Thừa Thiên, Huế
Hình ảnh: Nguyễn Diệu Tâm
Xem thêm:
 https://picasaweb.google.com/110605700772018936184/NhungNgoiChuaHue
(*) http://ngdieutam.blogspot.com/2012/08/lac-buoc-rung-thien.html

Chùa Từ Hiếu mùa hoa mưng ( lộc vừng) - Nguồn: ww.lieuquanhue.vn


9 nhận xét:

  1. Hình ảnh những ngôi Chùa Huế:
    https://picasaweb.google.com/110605700772018936184/NhungNgoiChuaHue
    https://www.facebook.com/ngdieutam/media_set?set=a.552784808118620.1073741842.100001613180918&type=3

    (*) Cảnh đẹp Huyền Không Sơn Thượng:
    http://ngdieutam.blogspot.com/2012/08/lac-buoc-rung-thien.html
    https://www.facebook.com/ngdieutam/media_set?set=a.403697936360642.95114.100001613180918&type=3

    Trả lờiXóa
  2. nthqn.org
    Bạn Già Sài Gòn
    # Chào Diệu Tâm; — Bạn Già Sài Gòn 07-09-2013 13:04
    Vậy là DT có duyên gặp Sư cô Thích Nữ Minh Tú rồi. Cứ nhớ mãi lời sư cô: " Dĩ huyễn thân, hành huyễn sự" (Đem cái thân giả để làm những việc tạm ở đời).
    Tấm hình chụp ở chùa Từ hiếu đẹp cổ kính. Vào mùa hoa Mưng nở còn đẹp nữa.

    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Nguyễn Diệu Tâm 07-09-2013 13:24
    Chào anh bạn GSG thân mến! Anh có thấy tên anh được DT trân trọng nhắc đến ở đầu bài viết không? Vì nghĩ anh rành chùa Huế lắm nên mới hỏi ai dè anh bảo "tùy Duyên" để DT chơi "ú tim" đi mà không biết mình sẽ đến đâu, gặp ai? Chỉ vì quyết định quá gấp chỉ trong vòng buổi chiều ngày hôm đó lại là ngày mở cửa mả và hôm sau cúng thất đầu cho mẹ bao nhiêu là việc chứ nếu có thời gian Tâm vào web tìm thì ít nhất cũng có ... mấy trang địa chỉ rồi! :-) Nhưng vì đi hú họa như thế mà vui và hay lắm anh. Hôm đầu tiên ở Huế thuê trúng anh tài xế làm biếng nên không chịu chở đi xa dù mình đã bao xe. May sao đến chùa Thiên Minh gặp 1 sư trẻ tuổi vừa mới thi ĐH Phật giáo xong nên thích đi chơi, rủ mấy chị em đi viếng Tượng đài Phật QTA và dẫn đến chùa Từ Hiếu. Rồi thấy anh tài xế làm biếng quá nên thầy giới thiệu 1 anh tài khác qua hôm sau đến chở chị em Tâm đi. Anh này chuyên chở quý thầy nên biết được nhiều chùa, rất tử tế dễ thương, mình không biết đường nhưng anh sắp xếp đâu ra đó, đi xa không ngại. Duyên là như vậy đó anh!
    Sư cô Minh Tú có tặng cho DT mấy cuốn sách về Lược sử đồ đấu tranh tôn giáo và kỷ niệm 50 năm ngày Bồ tát Quảng Đức thiêu thân DT đang đọc. Sư cô cũng có nghe tiếng về cha DT nữa nên cô kể nhiều chuyện hay lắm.
    Hình chụp các chùa Huế còn rất nhiều. Tâm đang đưa vào picasa rồi gửi cho anh và các bạn xem thêm sau.
    Xem hình anh chụp Trúc Lâm Yên Tử đẹp quá. Anh viết bài về chùa miền Bắc đi!
    Mến chúc anh và gia đình cuối tuần vui vẻ.

    Nguyễn Diệu Tâm
    # Chùa Từ Hiếu mùa hoa mưng — Nguyễn Diệu Tâm 08-09-2013 00:49
    Anh bạn GSG thân mến, cảm ơn anh đã gửi hình chùa Từ Hiếu mùa hoa mưng! Quá đẹp! Nhưng có phải người Huế gọi là "hoa mưng"? Hoa này là hoa Lộc Vừng phải không anh? Mùa hoa nở đẹp quá hèn chi mà nhiều người ca ngợi. Khi đến chùa Linh Ứng - Bãi Bụt, Đà Nẵng, DT cũng thấy chùa có trồng mấy cây và đang nở hoa. Nhưng hoa nở nhiều và đẹp như thế này thì chưa bao giờ thấy. Thật tuyệt. Cảm ơn anh BGSG!

    Trả lờiXóa
  3. Diệp Hà
    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Diệp Hà 07-09-2013 14:52
    Quoting Nguyễn Diệu Tâm:
    ... Sư thầy vui vẻ kể lại một vài kỷ niệm với cha tôi ngày ấy ...
    ... đời sống của người Huế thường gắn liền với chùa chiền ... khi thấy cáo phó ngoại hà trên báo thầy MG đã đến tụng kinh cho bà ...

    Nguyễn Diệu Tâm
    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Nguyễn Diệu Tâm 07-09-2013 15:16
    Diệp Hà mến, "đời sống của người Huế thường gắn liền với chùa chiền" và "khi thấy cáo phó ngoại Hà trên báo thầy MG đã đến tụng kinh cho bà"... như Hà nói là đúng. Sư thầy chùa Báo Quốc còn nói với Tâm là gửi hình ba ra cho Thầy thờ, thật là cảm động. Qua chùa Thiên Minh thì có 1 sư thầy trẻ sau đó thường xuyên liên lạc. Hôm ở Saigon nhà chuẩn bị cúng 49 ngày cho mẹ thì thầy gọi điện thoại hỏi có phải sắp đến 49 ngày của bà hay không? Trưa hôm sau từ chùa về thầy lại gọi cho biết thầy cũng làm mâm cơm cúng cho mẹ Tâm ngoài đó. Ngày rằm Vu Lan thầy cũng gửi sớ vào nhắc mình ghi tên ông bà cha mẹ những người đã khuất để chùa cúng cầu siêu trong lễ trai đàn chẩn tế Vu Lan. Các thầy và sư cô mình gặp đều rất tinh tế và tình cảm. Nên về Huế đi chùa thấy vui lắm Hà ơi!
    Ở Saigon nhiều chùa Tâm đến các sư thầy đa số cũng gốc Huế. Nhiều thầy biết mẹ Tâm và có đến cúng khi bà mất, các thầy bảo "xem bà như là mẹ, bà hiền lắm, đến chùa hay làm bánh bèo Huế cho các thầy ăn. Lúc nào cũng lo các thầy không có gì để ăn cơm"...
    Mình đang post hình chùa Huế vào đây cho các bạn xem thêm đây. Hà xem nhé:
    https://picasaweb.google.com/110605700772018936184/NhungNgoiChuaHue?noredirect=1

    Trả lờiXóa
  4. GNT
    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Giang Ngọc Tuyết 08-09-2013 04:48
    Bai Viet ve Hue va nhung ngoi chua cua Tam that la cong phu va hinh chup cung that la dep... Trong danh sach cua Tam, Minh da den Chua Thien Mu it nhat 4-5 lan nhung phai noi lan dau tien voi doan xe dap tu Bac vao Nam ( bike tour) thang Gieng nam 1996 moi that la xuc dong nhat...Hinh nhu dat nuoc luc do moi vua bat dau cai tien...chua van con giu duoc nhung hinh anh cu xua, em dem va thanh tinh ghe lam...Minh da lam tour guide cho mot nhom bike riders ( My, Canada) ve lich su, chiec xe va huyen thoai cua chua...
    Minh cung da den chua Tu Dam, chua Truc Lam , ba lan voi chua Linh Ung...nhung chua den chua Tu Hieu de xem hoa mung no.
    Cam on BGSG da gui hinh chup chua Tu Hieu voi hoa mung roi tren mat ho dep qua. Hinh chup thang nao vay BGSG ? GNT

    Nguyễn Diệu Tâm
    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Nguyễn Diệu Tâm 08-09-2013 05:40
    Tuyết thân mến, cảm ơn Tuyết đã đọc. Vậy là Tuyết đã đi Huế quá nhiều lần, còn "chịu chơi" đi bằng xe đạp từ Bắc vào Nam nữa, hay quá! Thán phục nữa!
    Mình đồng ý với Tuyết, đi thăm những ngôi chùa cổ, hình ảnh cũ xưa êm đềm thường làm cho ta rung động nhiều hơn. Lần này đến các chùa Báo Quốc, Từ Hiếu ... cổng chùa và lăng mộ chưa được trùng tu, bao phủ rêu phong tuế nguyệt nên rất đẹp, mình cứ thấy lòng bâng khuâng thế nào ấy! Nhưng ở đây lại nêu lên một vấn đề, những di tích cổ làm thế nào để bảo tồn? Nếu không trùng tu, bảo tồn thì theo thời gian sẽ bị hủy hoại đổ nát. Về Huế, đi thăm Đại Nội và một số lăng tẩm, có những trùng tu làm mất đi vẻ đẹp cổ kính, nhưng không trùng tu thì lại sụp đổ rất nhanh, rồi sẽ không còn. Năm 2011 đến viếng lăng Tự Đức mình còn chụp được nhiều bức ảnh đẹp, còn năm nay 2013 khi mình đến mọi thứ đều hoang tàn và đổ nát nhiều hơn nữa, sợ rằng không lâu nữa đâu sẽ càng đổ nát nhiều hơn. Có khu nhà phía sau mái ngói âm dương đã hư hại nhiều và đang được thay tạm bằng mái tole. Khách du lịch hôm đó có vẻ thưa thớt không tấp nập như trước đây.
    Chuyện trùng tu và bảo tồn di tích còn nhiều vấn đề. Lúc đi thăm Angkor Wat năm trước mình thấy người ta đang phục chế đền đài ( công trình của Đức và Nhật bản ) họ đã đúc xi măng những bản điêu khắc tinh vi ở các thân cột, không biết sau đó thì hiệu quả như thế nào. Hy vọng là tốt.

    Trả lờiXóa
  5. Nguyễn Kim Tiến
    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Nguyễn Kim Tiến 08-09-2013 13:07
    Chị Tâm ơi,
    Tiến đã ghé thăm Huế chắc khoảng 6 lần rồi, vì lần nào về VN cũng đều ghé thăm quê nội của BiBo, vậy mà chỉ có ghé thăm được chùa Linh Mụ. Chắc là Tiến chưa đủ DUYÊN với chùa chăng?
    Cái mà Tiến thích nhìn chùa là cảnh, cây cối, hoa lá, sông nước...hình như thiếu những thứ này cái cảm giác lắng đọng không dễ đến với mình? Nên có nhiều chùa hiện giờ đông khách thập phương quá, nên sự tĩnh lặng đường như hiếm hoi?
    Hy vọng lần tới Tiến sẽ thăm viếng nhiều hơn để xem thử lòng mình sẽ như thế nào. Một chút lắng đọng cũng là tốt rồi phải không?

    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Nguyễn Diệu Tâm 08-09-2013 14:13
    Tiến thân mến. Dường như đa số chùa cổ miền Bắc và Trung đều ở nơi có phong cảnh đẹp. Có lẽ ngày xưa do các thiền sư thường chọn nơi núi rừng thâm sâu cùng cốc để dựng am tu hành cho yên tĩnh. Mà cảnh núi rừng thì hoang vắng thơ mộng. Các chùa nổi tiếng ở miền Bắc như Trúc Lâm Yên Tử hay chùa Hương. Phan Thiết có chùa Tà Cú trên đỉnh Tà Cú v.v... đều nằm trên núi cao đường đi trắc trở. Ngày xưa phương tiện đi lại khó khăn, muốn đi chùa phải đi thuyền qua sông suối, chống gậy leo núi suốt mấy ngày trời mới lên đến nơi, còn tin là phải đi bộ cực khổ như vậy thì Phật mới chứng! Vì vậy chỉ có người tu hành và đi hành hương đến chùa. Còn ngày nay thì khách du lịch muốn đến viếng cảnh chùa cho biết và ... chụp hình! Du lịch càng phát triển thì những ngôi chùa hoang vu càng trở nên tấp nập cũng là chuyện tất nhiên. Đến các chùa nổi tiếng ở Trung Quốc hay Thái Lan cũng vậy, còn đông hơn mình, hàng ngày có trên vạn người đến.
    Ở Huế có quá nhiều chùa, hình như chỉ có chùa Thiên Mụ được đưa vào chương trình du lịch nên đông khách mà thôi, nhưng chị thấy so với các nước lân cận mình, lượng khách còn thua xa. Vẫn còn rất nhiều chùa thanh vắng đó Tiến ơi!

    Trả lờiXóa
  6. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  7. Đào Thanh Hòa
    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Đào Thanh Hòa 10-09-2013 09:16
    Cảm ơn chị Diệu Tâm, đã cho em được đi Huế cùng chị qua bài viết đến thăm các ngôi chùa lâu dời của cố đô...không biết bao giờ em mới được nhìn tận mắt. Mấy lần hụt đi rồi. Có lẽ như Kim Tiến nói chắc tụi em chưa gặp duyên chăng..
    Nhìn hình chị chụp cảnh chùa thật đẹp, vừa cổ kính vừa mới mẻ nhưng có vẻ im ắng và u buồn, đúng là mùa an cư, nếu vào dịp lễ lớn thì đông đúc khách thập phương nhang khói nghi ngút mịt mờ. Mà nghiệt nỗi, người đông thì khó mà những bức ảnh đẹp.
    Nghe nói chùa Thiên Mụ gần đây bị nước lụt xâm thực, em lo không biết sau này ra sao, một ngôi chùa lớn, một phong cảnh đẹp nổi tiếng cả trong thơ ca, nếu không còn thì xót xa quá.

    # RE: Những Ngôi Chùa Huế Và Chuyến Hành Hương Về Quê Mẹ — Nguyễn Diệu Tâm 10-09-2013 12:35
    Đào Thanh Hòa mến, chị rất vui khi Hòa "đi" Huế cùng chị. Chị cũng khó mà ngờ được đi viếng nhiều chùa Huế đến thế trong một lần vì đã mơ đến từ lâu.
    Riêng chùa Thiên Mụ là ngôi chùa ở vị trí đẹp, thơ mộng nhất bên sông Hương. Từ lâu đã có câu ca dao gắn liền với hình ảnh ngôi chùa này:
    "Gió đưa cành trúc la đà,
    Tiếng chuông Thiên Mụ, canh gà Thọ Xương"...
    Tiếng chuông chùa Thiên Mụ cũng khác thường đó em. Chùa có 2 cái chuông, một chuông đúc vào năm 1710 và một vào năm 1815. Chiếc thứ hai được dùng để giữ nhịp thời gian, ngày đánh 2 lần, mỗi lần 108 tiếng đánh trong 60 phút để xóa tan 108 nỗi phiền muộn của thế gian. Giai thoại kể lại rằng Cố Hòa Thượng Thích Đôn Hậu là một thiền sư gắn liền với hạnh nguyện đánh chuông nhiều nhất, lúc sinh thời hằng ngày lúc 3:30 sáng ngài vẫn dậy sớm đánh chuông. Tiếng chuông do ngài đánh có âm thanh vang vọng thanh thoát vô cùng. Tiếng chuông rất thanh và vang xa, do được đúc bằng đồng theo kỹ thuật truyền thống hoàn hảo, chuông lại được đặt trên đồi, đặc biệt được chuyển tải bằng công phu thiền định và hạnh nguyện từ bi của các bậc chân tu nên càng mang âm sắc vi diệu khó tả nên nổi tiếng là vậy.
    Đây là một trong những câu chuyện hay về ngôi chùa này đó em. Chị chúc Hòa sẽ có dịp đi Huế để ngắm cảnh mơ màng và thơ mộng. Nhiều người nói Huế buồn, nhưng chị thì thích lắm!
    Và nếu như Hòa nói gần đây nghe chùa bị nước lũ xâm thực, chị không biết thế nào, nhưng nếu một ngày nào những ngôi cổ tự, danh lam di tích không còn vì những lý do nào đó thì đáng tiếc cho lịch sử và văn hóa dân tộc thật!

    Trả lờiXóa
  8. Chị đi Huế 2 lần theo tour du lich nên chỉ ghé tham quan, biết có mỗi chùa Thiên Mụ & một số lăng tẩm ,nhưng chỉ là cỡi ngựa xem hoa chẳng biết gì cả, Giờ đọc NHỮNG NGÔI CHÙA HUẾ & CHUYẾN HÀNH HƯƠNG QUÊ MẸ chị có cảm giác như cùng em đi viếng những cảnh chùa vậy! thật tuyệt, mỗi nơi có một nét đặc trưng & lịch sử riêng của từng chùa ! chuyến đi của em đến 15 chùa ,mà chùa nào em cũng tìm hiểu thật sâu ,kỹ ! chị bái phục em luôn đó! đã thế còn viết lên cho mọi người đọc một cách mạch lạc & tinh tế vô cùng.
    cám ơn Diệu Tâm đầu năm đã cho chị viếng những ngôi Chùa Huế ,trong tưởng tượng mà như thật! nhờ em chị mới có được kiến thức cần thiết về chùa chiền Huế ,rất hay & mới lạ mà lâu nay mình như mù tịt !
    Văn hay, hình ảnh đẹp,rất tuyệt vời...chị thích hình hoa Lộc vừng rụng đỏ hồ chùa Từ Hiếu ghê! rất đẹp!

    Trả lờiXóa
  9. Cảm ơn chị Kim Loan đã đọc và chia xẻ cùng em. Em viết về nhiều chùa một lúc như thế này cũng chỉ là "cưỡi ngựa xem hoa" thôi. Tuy nhiên dù không thể viết nhiều hơn, em cũng mong bạn bè sau khi đọc có thể biết qua một chút về những ngôi chùa Huế. Còn muốn tìm hiểu nhiều hơn thì phải ... đến từng ngôi chùa chị ạ.

    Trả lờiXóa