Thứ Hai, 21 tháng 3, 2016

TRĂNG KHUYA



Đêm, là ánh trăng khuya lẻ loi
Rất cao và rất xa
Những đám mây trắng bay qua
Như làn khói từ nén hương ấm áp
Dừng lại trên những mái nhà đã tắt đèn
Và ngủ
Như trong tranh siêu thực Magritte
Đôi mắt anh đang nhìn xuống từ trăng
Hay từ đám mây đang bay qua
Và khóc
Chúng ta đang bay phía trên những mái nhà
Của Chagall
Cho em với tay nhặt vì sao
Đang rơi xuống
Và anh buông tay em
Rơi xuống em rơi
Xuống mặt đất rồi
Em tỉnh giấc
Riêng anh
Mộng nghìn thu ...

Dieu Tam Nguyen
Ảnh: Trăng khuya đêm mồng 10 tháng hai al.
Saigon 18.3.2016

Thứ Tư, 2 tháng 3, 2016

THIÊN NGA MỘT MÌNH

* Để tưởng nhớ N.


Trong chiếc hồ mênh mông
Thiên nga bơi có đôi,
Một mảnh trăng rơi xuống
Nhìn nhau khúc khích cười.

Rừng đang yêu bóng tối,
Lau sậy hát bên bờ,
Con dế gọi sao trời
Chim khuya tung cánh vỗ

Một ngày không thấy nữa
Thiên nga bơi có đôi
Con dế buồn không ngủ
Mà khóc suốt đêm thôi!

Rừng đêm ngơ ngác hỏi:
Thiên nga giờ lẻ loi?
Trăng khuya khe khẽ nói:
Không, 
Vẫn còn đây … chúng tôi!

* Nguyễn Diệu Tâm
Ảnh: Krzysiek (Internet)