Thứ Ba, 19 tháng 6, 2012

THƯ CHO BẠN : Lưu Xá Trinh Vương và Kỷ Niệm Một Thời

Các "tí" bạn Lệ Hồng, Ngọc Lan và Lima thân thương,
Hôm qua trên nhiều con đường, màu đỏ hoa phượng thật rực rỡ báo hiệu cho mùa hè đã đến. Những ngày thi đại học vừa qua tuần trước, bây giờ là lúc học trò được nghỉ học và tận hưởng mùa hè, như chúng mình ngày nào năm xưa.

Phượng vỹ mùa hè trong sân trường Marie Curie

Mình đã đi qua trường đại học Văn Khoa, đứng tần ngần trước cổng trường xưa một lúc. 39 năm trước, lúc đó cũng đang là mùa hè. Sau khi tốt nghiệp lớp 12, chúng mình đã kéo nhau từ Quy Nhơn vào Sài Gòn tìm trường thi. Đây là ngôi trường đầu tiên Hồng và mình đã học để lấy bằng Dự bị Văn Khoa, với ban Việt văn là bằng Văn chương Quốc âm trước khi thi vào Đại học Sư Phạm. Khu giảng đường ngày nào cũng không còn. Bây giờ trường đã xây mới khu bên trái và trở thành trường Đại học Khoa học Xã hội & Nhân văn. Ban đêm, trường là nơi mà sau này mình vẫn đến để học thêm ngoại ngữ tiếng Đức và dự định tiếp sẽ là tiếng Nhật.
Nhớ những giờ học ở giảng đường ngày ấy đông nghẹt sinh viên mà nhiều thầy cô mình không thấy được mặt vì hay ngồi xa và trong góc phòng. Lúc đó ngoài những môn Việt văn, còn được học chữ Hán, rất nhiều môn học lạ lẫm so với thời trung học và phải bù đầu mới học nổi. Thời đó chưa có Internet nên mọi chuyện sưu tầm tài liệu đều phải vào thư viện. Đôi khi không tìm ra như trong giờ học Văn học dân gian truyền khẩu, mình nhớ rất vất vả vì đi tìm nguyên tác cuốn Phạm Công Cúc Hoa, có lẽ đã được xuất bản đâu tận những năm 50, 60. Cuối cùng mình đã phải nhờ người bạn gốc Hoa vào Chợ Lớn tìm trong những hàng bán sách cũ khá cực khổ mới có được .

Một góc trường ĐH Văn Khoa cũ

Từ Đinh Tiên Hoàng, mình đã rẽ trái về phía Nguyễn Đình Chiểu ( xưa là Phan Đình Phùng ), về lại lưu xá Trinh Vương - 23 bis Lê Quý Đôn, Q. 3, nơi chúng mình từng trọ học trước 1975.
Như một người từ nơi rất xa trở về lại chốn cũ, mình đã đứng bên góc trái khá lâu phía trường trung học Marie Curie dưới tàng cây phượng vỹ hoa đang nở đỏ rực để nhìn qua phía tòa nhà 5 tầng, nơi mà ngày ấy có đến trăm nữ sinh và sinh viên các trường đại học Luật, Văn khoa, Marie Curie từ các tỉnh miền Trung như Quy Nhơn, Nha Trang, Đà Nẵng vào trọ học. Còn nhớ giá phòng trọ kể cả tiền phòng và ăn 2 bữa chính lúc ấy là 18.000 đồng/ người. Bốn đứa chúng mình ở cùng một phòng. Thời đó mỗi tháng ba mình gửi vào cho con gái 22.000 đồng, số tiền tương đương lương tháng của chị hai của mình ra trường đi dạy tiểu học Mai Xuân Thưởng, Quy Nhơn. Và với số tiền này lúc ấy, mình biết chỉ có con nhà khá giả mới ở được nơi đây mà cha mẹ cũng đã phải cố gắng rất nhiều vì nhà con đông. Đóng tiền ăn, ở xong, còn thừa là tiền ăn quà vặt. Mình không biết các bạn có để dành được chút ít tiền không chứ với mình, hình như không tháng nào dư! Đến lúc thi đậu vào Đại học Sư phạm rồi được tiền học bổng 3.000 đ/tháng, mình có thêm tiền may áo dài mặc đi học. Tính ra tiền hồi đó cứ mỗi bộ áo dài lụa tơ Hồng Hoa là 1.500 đồng / bộ. Trọ học ở đây khá lý tưởng vì yên tĩnh và phòng trọ sạch đẹp không thua khách sạn. Có lần bà chủ nhà tăng giá tiền, chúng mình đã rủ nhau dọn qua Trương Minh Giảng ( Lê Văn Sỹ bây giờ ), giá rẻ hơn nhưng chỉ 2 tuần sau lại kéo nhau chạy về chỗ cũ vì chỗ trọ mới nằm ngay đường lớn ồn ào suốt đêm không ngủ được. Đêm nào cũng vậy, xe chạy rần rần ngoài đường hầu như suốt ngày, chỉ tạm yên ắng từ 12 giờ đêm đến 3 giờ sáng. Lại chưa kể đến cái màn buổi sáng sắp hàng chờ toilet! Sao bằng ở 23 bis Lê Quý Đôn phòng tụi mình có toilet riêng? Vì vậy suốt thời gian từ lúc đậu Tú tài II rồi vào Sài Gòn học cho đến 1975 chúng mình đâu thể dọn ra chỗ khác nữa, cứ ở đó khi thì tầng 3, khi tầng 5...

Lưu xá Trinh Vương

Nơi đây tràn ngập kỷ niệm khó quên phải không các bạn? Ngày đó vì là lưu xá nữ nên cứ đến cuối tuần dưới sân dập dìu nam thanh nữ tú. Bà chủ nhà xuất thân từ trường dòng nên đặt ra quy định nghiêm nhặt cho sinh viên ở trọ. Đêm cứ đến 9 giờ tối là đóng cửa. Không về kịp thì ráng mà chịu. Nhớ nhất là đêm Giáng sinh năm 1973, bốn đứa tụi mình đã theo 4 ông : anh S, anh L, H cận và anh Th. đi boum về còn ghé nhà anh S ăn réveillon quá giờ giới nghiêm bị hốt vào bót Lê Văn Ken ở bùng binh Quách Thị Trang, gần chợ Bến Thành. Khi được anh L lãnh ra ( vì cảnh sát ưu tiên cho lính ) thì về đến nhà trọ đã gần 4 giờ sáng. Thật là một đêm "over- night" nhớ đời. Không dám gọi cửa, cả bọn ngồi trước cổng chờ, vừa run vì lạnh và cũng vì lo lắng bị bà chủ nhà phát hiện. May sao đến khoảng 5 giờ, bà Năm nấu bếp thức dậy lo nấu nướng, mừng rơn, ló đầu vào hàng rào gọi nhỏ. Bà Năm mở cửa, tụi mình đã rón rén leo lên lầu từng em một. Vào đến phòng hú hồn hú vía, coi như thoát nạn! Nhưng nhờ kỷ luật như vậy mà các cô sinh viên mới sợ và cha mẹ có đem con đến gửi ở đây cũng đỡ lo chuyện các cô "over night" phần nào.
Ở đó, những con đường quanh khu lưu xá đều trở nên rất thân quen với chúng mình. Bên hông tay trái là đường Ngô Thời Nhiệm dẫn ra chùa Xá Lợi, nơi có hàng chè đậu đỏ bánh lọt ngon mê hồn. Hình như tối nào tụi mình cũng phải dẫn nhau ra đó ăn một ly chè rồi về mới ngủ được. Ôi bây giờ mà nhắc đến ly chè đậu bùi bùi ngọt lịm thơm mùi dầu chuối, bánh lọt dai dai giòn giòn, nước dừa béo ngậy, trộn với nước đá bào, vẫn không quên nổi! Lan nói tí chủ dọa họ bỏ á phiện, mình thấy hình như ở đâu ăn uống mà có khách đông, người ta cũng hù như vậy đó! Tụi mình ăn quá trời mà có sao đâu?

Con đường Lê Quý Đôn, Q. 3

Trước mặt, con đường Lê Quý Đôn và những con đường chung quanh lúc đó đa phần là những biệt thự kín cổng cao tường. Trong những khu vườn buổi tối đi ngang qua ai cũng có thể cảm nhận được mùi hương ngọc lan thơm ngát tỏa ra sang trọng và quyến rũ. Mùa mưa đến, những hàng cây sao lá xanh hơn, đẹp hơn. Đến mùa hoa nở, những cánh hoa hình ngôi sao màu trắng nở bung rơi xuống phủ kín mặt đường, sau đó là trái sao màu nâu bay trong gió xòe ra rơi từ trên cao xuống như chong chóng quay mà mình đã rất thích. Có lần mình còn nhìn thấy có mấy con sóc nâu nhỏ chui ra chui vào các hốc cây ở đó nữa. Bên cạnh lưu xá là một tòa dinh thự của người Ấn Độ, có sân rộng trồng nhiều loại cây to và vườn cỏ xanh. Buổi tối đi dạo mỏi chân mà chưa muốn về phòng, chúng mình hay ngồi bên hàng rào nói chuyện. Sao mà nói hoài không hết chuyện vậy chứ! Chuyện học hành, chuyện bồ bịch, chuyện bạn bè v.v...
Mình nhớ mỗi ngày Chủ nhật, Lan ăn mặc thật đẹp để đi nhà thờ. Lúc đó Lan hay mặc áo đầm màu trắng, đẹp như cô tiên! Nàng Hồng thì lúc nào cũng xinh tươi như bông hoa hàm tiếu, không bao giờ thấy buồn. Còn Lima thì hay dẫn tụi mình đi may đồ. Rồi lúc Lima học ĐH SP Kỹ Thuật, bạn đã dạy làm thú nhồi bông. Mình còn nhớ mình làm được một con gấu với chùm hoa vải ôm trước ngực, rồi một con Kangaroo rất dễ thương, có cái túi ở bụng đựng con nữa. Mình đã đố các bạn con Kangaroo có túi đựng con là đực hay cái. Mình thích con vật này vì thú vật mà cũng biết phân chia trách nhiệm, vợ mang nặng đẻ đau thì chồng phải gánh vác lo cho con! Còn con người, có khi ... không bằng đó các bạn nhỉ!

Gặp lại nhau sau 37 năm lưu lạc

Lima nấu ăn, làm bánh, may đồ rất khéo. Sinh nhật mình, Lima lui cui làm bánh bông lan có kem, rồi tụi mình mời các bạn phòng bên như Quỳnh Trâm, Thuận, Như, Phượng còi, Thanh Mai v.v... qua ăn tiệc. Thật vui!
Nhắc đến Trâm, nhớ nhất mái tóc đen dài và khuôn mặt đẹp thánh thiện của cô nàng. Thời đó, những chuyện tình như Love Story của Erich Segal, Romeo & Juliette của Shakespeare được quay thành phim, rồi nhạc Love Story, A Time For Us đang là "hit". Mọi người đã ví chuyện tình của Trâm y hệt ... Romeo và Juliette vì hình như hai gia đình cũng có mâu thuẫn thế nào đó đã ngăn cản không cho hai trẻ đến với nhau. Những lúc nhìn Trâm xõa mái tóc dài bên ban công, cứ y như nàng Juliette đang chờ Romeo leo lên hò hẹn! Rồi Huệ "tây", đẹp như Tây lai. Cặp Thuận - Như bạn thân và cũng là chị dâu em chồng tương lai... Cả một tòa nhà 5 tầng chứa gần 100 nữ sinh viên ấy lúc nào cũng nhộn nhịp đông vui. Những bữa ăn cứ "repeat" nhiều món mà Hồng hay nhăn mặt "Hôm nay lại ăn món đậu hủ ... thắt ceinture!" Vì vậy mỗi lần có ai từ Quy Nhơn vào, nhà gửi cho món thịt mặn hay thịt chà bông là sang lắm!
Ngay tầng trệt có một cái chuông. Mỗi lần có khách, bấm chuông thì ai ở tầng nào sẽ được loa gọi tên thông báo. Khách nam hay nữ đều phải tiếp ở phòng khách, không được dẫn lên phòng. Nhìn vào phòng khách có khi thấy toàn cặp ngồi nói chuyện trước bao nhiêu con mắt nhìn, trông "quê" chịu không nổi. Có lần bạn trai đến thăm mình lần đầu, đứng dưới nói chuyện mà không dám ngước nhìn lên lầu, vì biết sẽ có nhiều con mắt nhìn xuống xem xét, chấm điểm... Cũng nhớ cả lần anh Th. đang học Võ bị Đà Lạt, con trai út của một bà bạn của mẹ ở Phan Thiết, vào Sài Gòn chơi, anh đến thăm thì sau đó mình bị các bạn truy vấn tới tấp: Tí nào mà ...đẹp trai thế? - À, con bạn của má mình. Hôm sau anh Th. lại đến: Tâm có thuốc cảm không cho anh 1 viên. Các bạn biết lại ré lên: Mắc cười chưa, ở đâu tự dưng đến cái xin thuốc cảm hà! ... Sợ đám con gái ồn ào, sau đó anh trốn luôn. Có cả lần một nhóm con trai ở đâu cũng đến xin trọ, lúc đó không hiểu sao tí chủ cũng cho, hình như vì phòng đang trống. Trời à, mấy người này bỗng trở thành con nai hết, đi đâu đi túm tụm với nhau, ăn cũng ngồi chung với nhau, mà vẫn bị cả đoàn nữ binh xúm lại chọc ghẹo, chưa được 1 tháng nhóm con trai ấy giã từ lưu xá, đi luôn không dám hẹn ngày tái ngộ.
Lúc đó chỉ có mấy ông lính là "chì" thôi, không sợ, chứ các anh chàng sinh viên trẻ thì "rét" cái lưu xá nữ này lắm. Không biết anh L có nhớ không chứ có lần anh rủ mình đi xi nê, mình nói sẽ đi, với điều kiện là anh phải mua vé cho hết cả 4 đứa. Nghe vậy, anh ... nín luôn, hết dám rủ! Thỉnh thoảng nhóm anh T đi lính về phép, ghé lưu xá bằng xe Zeep, ông anh này hào phóng, thường chở hết mấy nàng đi ra La Pagode - góc đường Lê Thánh Tôn - Tự Do ( Đồng Khởi bây giờ ) uống café, nghe nhạc Pháp thịnh hành thời bấy giờ hát bởi những danh ca như Francoise Hardy, Christophe, Adamo v.v... Có lần anh về khuya, hơi có men rượu, đi đâu không biết lại chạy xe Vespa đến lưu xá mà đứng dưới đường réo tên Tâm. Bà chủ nhà thấy ồn ào đi ra. Anh không chịu về nên bà phải cho gọi mình xuống để năn nỉ anh đi về. Lần đó mình sợ quá giận anh ấy luôn! Nghĩ thật là trẻ con.

Tứ cô nương vẫn ... ăn hàng 37 năm sau!

À mình cũng không biết các bạn còn nhớ xe bánh mì gà không? Lúc đó ở Tân Định có mấy xe bánh mì gà nổi tiếng Ba Lẹ, Bé Bự ... gì đó, nhưng mình chỉ thích bánh mì gà của một người hay đẩy xe đi ngang qua lưu xá vào mỗi buổi sáng. Ổ bánh mì nhỏ, luôn nóng giòn, bên trong bà cho chà bông gà và ít đồ chua, sao mình ăn thấy ngon lạ kỳ. Nhớ đến bây giờ và hình như từ đó đến nay mình chưa ăn lại ổ bánh mì gà nào mà ngon như thế cả. Còn có món ăn gì của mấy ông lính như cơm gạo sấy, đổ nước sôi vào là thành cơm rồi tụi mình đem chiên lên. Ăn cũng thấy ngon. Hay là cái gì mình ăn lúc nhỏ cũng ngon hơn bây giờ? Thắc mắc ghê!
Ngày ấy tụi mình không có chụp hình chung bốn đứa. Mình chỉ còn mấy tấm hình lúc về ăn Tết Quy Nhơn với gia đình, mặc áo mousseline màu xanh lá cây, quần patte màu vàng may ở ông thợ may trong đường Kỳ Đồng thôi. Tụi mình đứa nào cũng đến đó may, kiểu cũng na ná giống nhau. Đó là thời áo lửng ngắn ngang eo, quần ống chân voi ( tiếng Pháp là patte d'éléphant ), ống càng rộng càng "mô đen"! Cái ống quần này đến bây giờ mình thấy cứ túm vô rồi rộng ra, lui tới cũng nhiêu đó, mà nghĩ quần ống túm gọn hơn rất nhiều. Nhưng lúc đó đang là mode nên cũng khoái ống rộng. Về nhà, nhìn thấy quần ống rộng ba mình ghét lắm, đòi .. lấy kéo cắt, phải cầu cứu với má!
Riêng chuyện tình cảm riêng tư của mỗi người thì mình không biết các bạn dấu kỹ như thế nào, ngoài mặt mình không hay. Vậy thì mình chỉ kể những gì mà mình thấy và biết. Còn chuyện tình yêu thời mới lớn ấy của bạn nào bạn đó tự kể đi nha. Biết người nào cũng có người yêu là lính. Chỉ thấy có anh S hay đến đón Lima đi học, đi chơi. Còn có một anh bạn làm việc ở sân bay TSN, gần nên thường đến thăm mình gần như mỗi ngày. Hai anh này áp dụng cách huýt gió - mỗi người huýt một kiểu để khỏi nhầm, sau đó người nào nhận ra đó là bạn của mình thì cứ tự động lặng lẽ lội bộ xuống 5 tầng lầu. Cách này dùng để các anh khỏi phải vào thưa trình với bà chủ nhà rồi mới cho bấm chuông gọi xuống, mất công!
Bây giờ, sau 37 năm lưu lạc, người bay qua tận xứ Kangaroo là Lệ Hồng, kẻ trôi đến đất Phù Tang, là Ngọc Lan, hai đứa còn lại ở Sài Gòn - Lima và Tâm, cũng ít có dịp gặp nhau, tháng 4 vừa rồi là lần đầu tiên sau 37 năm bốn đứa được gặp lại nhau trong chuyến đi về Quy Nhơn. Dĩ nhiên là nhắc rất nhiều những kỷ niệm của hơn 37 năm về trước. Những người từng đứng dưới đường ngó lên lầu 5 "huýt gió" ngày ấy sau 1975 đã lưu lạc qua xứ Cờ Hoa, cũng có quay về thăm lại người xưa. Gặp lại, các quý nhân ấy cảm khái vì thấy tứ cô nương còn ham ăn ham chơi quá, vẫn còn xí xọn như không chịu cảnh già. Còn các anh thì nay huýt gió hết nổi rồi :-).
Lần đi Quy Nhơn này vui thật là vui, vừa là bạn cũ gặp lại nhau, vừa được về thăm lại quê nhà, trường xưa, bạn cũ. Những hồi ức đẹp mình đã ghi lại trong bài ký Quy Nhơn Ngày Trở Lại.



Thắng cảnh Hầm Hô trong chuyến đi Quy Nhơn tháng 4. 2012

Lần đi này có được một người "lạ" với các bạn nhưng đã cùng làm việc với mình gần 10 năm, xin đi theo làm "gạc đờ co" ( garde-corps ) nên cũng đồng ý duyệt đơn. Anh ta to con, cao 1.99 m, nặng hơn 100 kgs, Judo đai đen, biết bắn súng, bơi giỏi,  nên đi đường, cả đoàn rất yên tâm. Đặc biệt lúc đi chơi Hầm Hô, đoàn chia nhau trong 2 chiếc xuồng, nàng nào cũng sợ không dám ngồi chung xuồng với anh ta, sợ bị ... chìm. Chỉ có tí Lan và Tâm vì không còn chỗ đã lấy hết can đảm leo lên cùng xuồng với chàng, ngồi mà nín thở mỗi khi xuồng chòng chành. Xem lại hình, thấy xuồng luôn có vẻ nghiêng nặng về phía anh chàng ta. Nhưng thật ra, vì hiểu chàng võ nghệ cao cường, nên mình cũng yên tâm lắm đó.
 Để tận hưởng lại cảm giác thời còn trọ ở lưu xá Trinh Vương, bốn cô nương kỳ này cũng chen chúc với nhau trong một phòng. Vui thật là vui. Đêm không ai muốn ngủ để chỉ nhắc đến chuyện ngày xưa.

Bốn con mèo ngày ấy, bây giờ (2012)!

Gặp nhau tại Sài Gòn


Đã đi qua gần hết cuộc đời, có lẽ chúng ta đều nhận thấy thời kỳ đẹp nhất của mình là thời học trò. Và những người bạn hồn nhiên nhất là những người bạn từ tuổi học trò. Mình thường cảm thấy rất tiếc nuối giai đoạn đó. Có phải vì vậy mà khi đã lớn tuổi, mình vẫn còn thích đến trường học. Học ngoại ngữ, học thiết kế đồ họa, Corel Draw hay Photoshop, gì cũng được miễn là được ngồi trong lớp học. Mới hiểu vì sao có nhiều người lớn tuổi vẫn còn thích đến trường như mình. Vì chỉ ở không gian đó, họ mới thấy mình được sống vô tư và bình yên, không bon chen tranh đua với đời.

Bạn cũ thời trung học gặp lại - Tháng 4. 2012

Mình cũng không biết trên đời này có ai sống mà không cần có bạn? Từ đứa trẻ con mới chập chững biết đi, chúng đã rất vui khi gặp một đứa bé đồng tuổi, đến một người già cần có bạn cùng nhau đi chùa, tập dưỡng sinh, hoặc trò chuyện, chia sẻ với nhau về kỷ niệm, kinh nghiệm đã trải qua, về gia đình, con cháu.
Có bao giờ bạn thử làm một định nghĩa về chữ BẠN? Vì sao có những người bạn mà ta rất quý mến, những người bạn mà ta sung sướng khi nghĩ rằng đó mới là bạn của mình?
Cũng có những người bạn, nhưng không phải là bạn, vì không chia sẻ được những tâm tình mà còn làm cho mình phiền lòng. Các bạn có thấy như vậy không?
Mình không bao giờ đòi hỏi bạn phải làm gì cho mình, cũng không nhất thiết bạn phải thế này thế kia theo ý mình được. Bạn có thể có những tính nết khó khăn, nghiêm trang hay nghịch ngợm, tếu táo, có khi “vô ý” nữa, nhưng xin đừng bắt bẻ bạn, mà hãy lựa lời khuyên nhủ bạn nếu những sự vô ý đó có thể làm mất lòng người khác. Cũng xin đừng ganh tỵ với bạn nếu bạn có thể “hơn” mình ở một hay nhiều điểm nào đó. Hãy luôn tha thứ cho bạn nếu bạn lỡ làm mình buồn lòng, vì có thể điều đó có nguyên nhân. Trong tiếng Anh có câu "A friend in need is a friend indeed" ( Một người bạn thật sự là người bạn có mặt khi ta cần ), mình thấy đúng nhưng nếu phân tích chữ "in need", thì cũng không hẳn là đúng, vì như vậy là có "đòi hỏi". Biết thế nào là "in need"? "Need" cái gì ở đây? Người ấy đòi hỏi nhiều quá thì sao?
Theo mình, bạn là người mà mình có thể chia sẻ buồn vui. Đôi khi là một sự giúp đỡ tận tình nhưng không đòi hỏi nếu mình là người có điều kiện để giúp. Trường hợp mình trong vai người được giúp, đừng bao giờ quên ơn bạn, đừng bao giờ lừa dối, gạt gẫm hay lợi dụng bạn. Một người bạn dẫu ở xa, nhưng mỗi lần nghĩ đến người ấy làm cho tâm hồn mình ấm áp, nhẹ nhàng, biết yêu đời, biết sống hơn, sẽ cần thiết hơn. Ngày nay thì phương tiện liên lạc cũng dễ dàng hơn xưa nhiều, chỉ cần một vài phút trò chuyện qua điện thoại, chat qua Face Book, Skype, Yahoo hay những lời tâm tình qua email, mình thấy cũng đủ rồi.

Tâm & Ngọc Lan - Angkor Wat 2011
Tâm và Ngọc Lan ở đảo Koh Larn, Pattaya - Thái Lan 2011

Và hạnh phúc, là thỉnh thoảng được gặp lại nhau, có thể mỗi năm, hai hoặc ba năm, có khi lâu hơn. Một khi tình cảm đối với nhau thật trong sáng, vô vụ lợi, thì mãi mãi ta vẫn còn bạn.
Như thế, mình nghĩ rằng khi những kỷ niệm đẹp thời thơ ấu vẫn còn, gặp lại nhau tình cảm giữa chúng ta vẫn còn, đó là tình bạn thật sự. Mong sao cho đến 10 năm sau, thậm chí 20 năm sau, mỗi lần gặp lại nhau chúng mình vẫn luôn cười vui như thế!

NGUYỄN DIỆU TÂM
Mùa hè 2012

NHỮNG TẤM ẢNH NGÀY XƯA VỪA TÌM LẠI ĐƯỢC ( Do Hồng Phượng cung cấp )

Lưu xá Trinh Vương xưa ( vào năm 1974 )
Bà chủ lưu xá TV và một số sinh viên trọ học
Quỳnh Trâm đàn piano cho các bạn nghe
Dung ( áo sọc ), Minh ( áo hoa vàng ), Phượng, Lima, Hồng, Tâm

16 nhận xét:

  1. Sao mà trùng hợp, dạo này mình cũng cứ nhớ đến "những ngày xưa thân ái"
    Tâm nè, Phượng có lần cho mình xem mấy cái hình chụp ở lưu xá đó, có Tâm và các bạn. T hỏi Phượng xem

    Trả lờiXóa
  2. Mình không có một tấm hình nào hồi đó hết Mỹ ơi! Nếu Phượng có, chắc mượn để scan lại. Thank you Mỹ nha.

    Trả lờiXóa
  3. Ngoc Lan Nguyễn: Bravo! Hay qua T. oi ! Nhung loi tam tinh cua T. sao nhe nhang va linh dong qua ! Cam on T. nhieu nhe... Nhung ky niem tran qui cua 37 nam qua , sao gan gui qua , nhu moi xay ra hom qua day ! Cang doc cang nho lai tung chi tiet...Qua cam dong ! Nho that nhieu ve nhung thang ngay hoa mong cua thoi con gai , cua 1 thoi S.vien o luu xa LQD....Mong rang tinh ban cua chung minh ben vung mai theo thoi gian...nhe cac Ti ! Lol.

    Tam Nguyen : Hi Lan, tí còn muốn viết nhiều nữa nhưng ... chưa nhớ hết nổi. Tí nào còn nhớ chuyện gì vui vui thì bổ sung nghen. Vừa viết tí vừa muốn "hóc". Hic, nhớ các tí quá đi, tiếc là tí không đi cùng Đà Lạt ... À định nhờ Lan check xem tour đi Hà Nội - Sa Pa nếu đi từ Nha Trang có không thì nếu được tí ra Nha Trang đi với Lan? Hoặc Komtum - Ban mê Thuột gì đó?

    Trả lờiXóa
  4. Ngoc Lan Nguyễn: Really ? Tam oi , chung mnh lai them 1 diem hoa hop nua roi ! Thich Phieu luu...day do...Di len Cao nguyen nhe Tam .Khoang thang 9, thang 10 T. ranh chua ? Hen cung dong hanh trong chuyen di choi toi nhe ! nguoi ban de thuong nhung lam tai cua toi.

    Tam Nguyen: Ok Ngoc Lan Nguyễn cứ check thời gian vào ngày nào rồi cho tí biết nha. Chắc vui lắm :-)

    Trả lờiXóa
  5. Hi các Tí , cả tuần nay Tí bị virus cúm tấn công nên nằm bẹp ,hôm nay vùng lên mở mail đọc một hơi bài của Tí Tâm xong lại... lên giường trùm mền nằm tiếp đặng thả trôi trí nhớ về những tháng ngày hoa niên cũ ...cho đã.Ừ ,phải công nhận hồi đó tuị mình sống ở Lưu xá TV này vui qúa há,Tí chủ "chăn" cả bầy con gái cũng điên đầu luôn,buổi họp hàng tháng lúc nào cũng nhắc nhở "các con lúc nào ra đứng hóng mát ở balcony nhớ ý tứ một chút , cứ mini jupe thì ... tội cho người bên dưới lắm" ; các Tí còn nhớ nhỏ Tường Vân con Tí chủ ,hay đưa đậu& đường cho tuị mình nấu chè không ,rồi Tí(Hồng) & Tí Tâm được ba Tí dẫn đi mua 2 đứa 2 chiếc xe đạp Mini(màu vàng& cam)để đi học năm đầu ở VKhoa ,tối xuống đường tập đi xe té trầy đầu gối & rách ống quần tơi bời , để rồi sau đó khi lên học ở ĐHSP , xa qúa thôi Tí phóc lên xích lô đi học...cho khỏe& mát mẻ nữa, bởi vậy mà Tí "ghiền" đi xích lô lắm ,rồi qúan hủ tiếu bò kho bên đường Ngô Thời Nhiệm ngon ơi là ngon mà tuị mình ăn trước khi đi học ,hoặc những buổi đi ghi cours ở VK , thấy giảng đường đông nghẹt người là 2 đứa mình cứ lẳng lặng & thơ thới xuống lấy xe đạp ra SG chui vào rạp Mini Rex coi phim kèm theo ổ bánh mì gà nữa là ...vẹn cả đôi bề ,( không có siêng như Phượng còi dậy sớm đi dành chỗ đâu) Tí Tâm còn nhớ không? Còn Tí Lan thì hay chở Tí ra SG dạo phố về đêm trước Giáng Sinh,hay xuống Tân Định mua bánh mì về ăn đêm. Lima thì khi nào cần đi mua vải , may áo quần hay đóng giày thì "có mặt" ngay...
    Hình chụp hồi đó trong phòng tuị mình hả? Hình như Tí có 1 tấm chụp chung đó , để hôm nào lục tìm lại thử coi có còn không rồi scan gởi cho mấy Tí nhìn lại nghen, hình như không có Lan mà có mấy bạn phòng bên cạnh .
    Bây giờ Lưu xá sửa lại kín mít không còn thoáng mát như ngày xưa nữa ,chỉ còn lại cái khung bên ngoài là gợi nhớ về nơi cũ thôi ,trở về thăm chốn xưa chỉ để cảm nhận "cảnh đấy người đây luống ngậm ngùi". Cám ơn Tí Tâm đã cho Tí sống lại 1 ngày trọn vẹn với kỷ niệm đẹp bên cạnh bạn bè của những ngày xưa thân ái...

    Trả lờiXóa
  6. Tội nghiệp cho tí Hồng quá, bệnh nằm bẹp cả tuần nay hèn chi mà không thấy tăm hơi đâu cả. Cứ tưởng đang đi đâu đó chơi mí chàng :-). Thấy không, mình chỉ nhớ nhiêu đó, còn nhiều nữa từ từ mới nhớ ra, chưa gì thấy Hồng kể thêm một loạt, ừ rạp Mini Rex hồi đó là nơi "thường trú" của tụi mình mà. Nhớ tí Lan hay rủ vô Mini Rex để đi ... toilet vì toilet ở đó mới xây nên rất là sang! Nhớ lần anh Q nghe tin Hồng với mình đi cine, hôm đó anh cũng đi mà vì mua vé không cùng lúc nên anh ngồi tuốt đằng sau, anh buồn quá mới nói với người ngồi bên cạnh cũng là đàn ông là bạn gái tôi đang ngồi phía trước. Anh chàng kia mới nói thôi tôi nhường chỗ cho bạn gái anh nè, tôi đi chỗ khác ngồi. Anh Q trả lời: Không được, cổ đâu có đi một mình! Cổ đi với bạn. Hic, biết vậy hồi đó đổi chỗ cho anh chàng kia lên ngồi với Hồng, ha ha một công đôi chuyện! Bây giờ tái diễn lại Hồng có chịu hông? Còn cái vụ đi học mà đi xích lô đúng là tiểu thư con nhà đài các, sang kiểu đó ai mà nuôi cho nổi?! ha ha nhớ luôn cái vụ mini jupe rồi, vui hết biết luôn! Thank iu Hồng đã nhắc nghen!

    Trả lờiXóa
  7. Tam Nguyen: Xem hình ai ngày ấy nè các tí!
    Lehong Hoang: Hey Tâm , tìm đâu ra tấm hình độc đáo này vậy chắc từ Phượng còi phải hông?,Tí chẳng nhớ tuị mình có chụp tấm này đâu , hình Tí có chụp trong phòng tụi mình thôi .Haha các nàng ngày ấy coi hiền & dễ thương qúa hén , nhận ra được hết những khuôn mặt cũ nhưng tên thì chỉ còn nhớ vài người như Minh , NDung, QTrâm, con gái Tí chủ, chị Vương Huệ San ... Tí chủ hồi đó chắc cở tuổi tuị mình bây giờ mà coi đạo mạo ,chững qúa há ,ước gì được gặp lại thêm vài cô bạn cũ trong đám xuân xanh ấy ...Thank you Tâm nghen , lại thêm một ngày nữa xao xuyến rộn rã về tấm hình ngày xưa ...Awesome !
    Tran Thi Lua: hehehe ngay ay cac Ti minh ai cung ngay ngo de thuong that ...Ti cung chi co hinh chup o trong phong thoi...Ti Hong luc nao cung cuoi toe xi xon qua di...Thanks Ti Tam dua cac Ti tro ve nhung thang ngay de thuong day ky niem...lol
    Tam Nguyen: Hình này tí cũng có mà lâu quá không biết bỏ đâu mất rồi. Đúng là Phượng còi còn giữ. Khi đọc Thư Cho Bạn ... Mỹ nhanh tay mượn đem về scan rồi gửi cho tí đó. Những khuôn mặt này đều quen hết nhưng nếu không nhìn hình khó mà nhớ nổi. Nghĩ lại vui quá ha?
    Tam Nguyen: Các tí xem các hình tiếp theo chưa? Có hình Quỳnh Trâm ngồi đàn piano, hình tụi mình trong phòng và hình lưu xá cũ ngày ấy.

    Trả lờiXóa
  8. Nguyễn Tấn Sĩ lớp dự bị Việt văn 1, sau lớp của Nguyễn nhật Ánh

    Trả lờiXóa
  9. Nguyễn Tấn Sĩ lớp dự bị Việt văn 1, sau lớp của Nguyễn nhật Ánh. tansynh@yahoo.com

    Trả lờiXóa
  10. Ôi chào Sĩ! Tâm nhớ ra Sĩ liền, có phải Sĩ lớp Lệ Hồng và Trân Sa không? Tâm nhớ Sĩ lúc đó cũng hay dạo sân trường với Kim Loan lớp Việt Hán 1 nữa phải không vậy? Sẽ email cho Sĩ đây!

    Trả lờiXóa
  11. Hồng Phượng Huỳnh "Chiều nay tự nhiên mình nhớ các bạn cũ quá, bèn mở tủ sách , ôm hộp đựng thư to đùng ra đọc lại...Mình tìm thấy 1 lá thư gởi Thanh Mai, cách nay 40 năm ! Mình chép ra đây, như 1 nhắc nhớ , vì có nhiều việc bây giờ mình vẫn không còn nhớ nữa " SG 26-12-1973,Mai ơi, Buổi sáng hôm nay trời lạnh chi lạ. Nghe có thư ta vội nhảy xuống 80 bậc thang lầu, may quá, thư Mai ở trên cùng . Mai ơi, mấy hôm nay trời SG lạnh quá, cái lạnh xanh xao Chắc ở nhà cũng vậy, Mai hở ? Noel vừa rồi Mai có vui không ? đã làm gì trong đêm sinh nhật Chúa ? nhớ kể cho đây nghe với !Còn Phượng : Hôm 23 theo dì và các cậu đến 14 Lê Văn Duyệt xem bầu Hội AH SV tỉnh Bình Định và xenm văn nghệ. đông vui lắm... Phương có gặp chú Đình (của Mai), cả Cương và Trung... Đêm ấy Xuân Thinh hát"...còn một chút gì để nhớ để thương.." Nhớ lại ngày này năm trước, ở đám cưới Thu, ông khách hát một lúc 4 bài làm 2 mình cười muốn chết !À, sao Mai không hỏi Ẩn học ở mô? Hôm ấy ta không thấy Ẩn hay "ngọn gió mùa xuân" đâu cả, hay tại mắt mình bị cận thị ? đừng lo, thế nào Têt về cũng ngặp nhau mà. Mai ơi, 20 ta là Phượng về Qui Nhơn đấy. Mai ơi, nhớ làm mứt me nhiều nhé .chắc đến hôm nay Mai đã dự hội chợ rồi chứ gì? Vui hông ? và trường Sư phạm có tổ chức gì không? Hôm này 22, Phượng có dự buổi tiếp tân và xem văn nghệ cũa lưu xá Đắc Lộ. Tiếc ghê, sao chú Đình của Mai không chịu ở Đắc Lộ ? ừ, ở đây Phượng cũng có thêm nhiều bạn mới, bạn dành chỗ ấy mà, nhưng mà không có quên Mai mô. trường Phượng được nghỉ 1 tuần, chẳng biết làm gì cho hết ngày, buồn buồn Phượng đạp xe qua mấy con đường rợp bóng me, rồi về. Hết. Thôi Phượng ngừng bút nha. Thương nhiều lắm đó. Bạn Mai, Hồng Phượng Phượng .
    Sunday at 7:32pm · Unlike · 1
    Tam Nguyen Thư cũ thời con gái, dễ thương! Ủa mà hồi đó tụi mình ở tầng 5 là phải leo lên leo xuống 80 bậc thang lận đó hả P.? Mình chỉ nhớ có lần đi học vội vã bò xuống lầu tới nơi mới nhớ ra mình quên cây viết! Đi học mà quên viết sao được? Lại đau khổ lội lên 80 bậc thang, xong lội xuống! Cũng chưa sao vì đó là chuyện của ... 40 năm trước! Nay đã U 60 ta còn leo được 520 bậc thang để lên đến động Thiên Đường lận mà

    Trả lờiXóa
  12. Tam Nguyen À mà Phương ơi, ông chú Đình của Mai có gì hông mà P nhắc đến mấy lần trong thư lận? Kể nghe coi chơi đi bạn hiền!
    Sunday at 7:49pm · Like
    Hồng Phượng Huỳnh Tâm ơi, Thật xúc động khi có người chia xẻ tức thì ! Cũng như Tâm, mình thật là vui vẻ, sinh động khi nhắc đến những tháng ngày ở lưu xá, có lẽ một phần vì tụi mình được "sổ lồng " chăng ? dù có học hành, thi cử khó khăn bao nhiêu cũng không ngăn được...See More
    Sunday at 8:08pm · Like
    Tam Nguyen Mình cũng nhớ có lần đến Đắc Lộ, nhưng chỉ nhớ mù mờ, sao P nhớ kỹ và hay quá vậy? Chắc có "chút gì để nhớ để thương" phải không? P nhắc mình mới nhớ, anh Trác - sau này là ông xã của Thuận, lúc đó cũng đang ở Đắc Lộ. À mà P ơi, sao Mai có nhiều ông chú quá vậy?
    Sunday at 8:19pm · Like
    Tam Nguyen Anh Trác là anh của Như, P nhớ không? Hồi đó Như hay "xì nẹt" mình lắm, giống như là ... "mộng chè" của mình vậy đó ! Mình đi chơi về, Như gọi ra nói chuyện, "rầy" mình "Con nhà gia giáo" mà đi chơi với người ... mới quen Nhưng nghĩ lại hồi đó vui quá phải không P.? P làm mình nhớ ... "tình yêu thời con gái" quá ( P đọc blog mình viết bài này chưa? )
    Sunday at 8:24pm · Edited · Like
    Mỹ Phạm ủa sao thư gởi Thanh Mai mà nay ở nhà Phượng? bộ không gởi sao?
    Sunday at 8:55pm · Like
    Tam Nguyen Thư chưa gửi nên chưa nhận được hồi âm! Bây giờ gửi đi cũng ... chưa muộn!
    Sunday at 8:55pm · Like
    Hồng Phượng Huỳnh Mỹ và Tâm ơi, thường thường mình hay giữ lại 1 bản nháp mỗi lá thư gởi đi... để lâu lâu mở ra đọc lại. Hai bạn có biết không mình cũng hơn 100 lá thư như vậy đã gởi đến 1 người bạn suốt một thời gian dài... Nói chung mình là người không muốn bỏ đi một tí gì, dù chỉ là 1 lá thư cũ (cười)

    Trả lờiXóa
  13. Hồng Phượng Huỳnh Tâm ơi, nhắc lại chuyện cũ là nói hoài không hết. tháng đầu tiên mình vào LX Trinh Vương, sau khi ghi danh Văn khoa, chưa có gì để học (lại học) mình và dì Hảo đi chơi Vũng tàu nhân dịp bác Khiêm gợi ý , có nhiều lưu xá tư cùng đi , như Sơn ca, Đắc Lộ....See More
    Sunday at 10:11pm · Like
    Mỹ Phạm Còn tớ thì buồn buồn đem đốt hết để khỏi còn nhớ nữa!!
    báo hại bây giờ muốn kiếm một nhà ở Nha Trang mà không còn địa chỉ, chỉ nhớ ở đường Hồng Bàng!
    Sunday at 10:19pm · Like
    Tam Nguyen Kể ra cách làm của P cũng hay đó, nhưng mà hồi đó chưa có photocopy nên phải chép lại, mất công quá! Mình thì chỉ viết rồi gửi, không giữ. Chứ viết 2 bản như vậy làm sao giữ được? Bao nhiêu thư tình đem bỏ hộp cất kỹ trên gác, mấy lần dọn nhà đều ôm kh...See More
    Sunday at 10:57pm · Like
    Tam Nguyen Mình không nhớ anh Trúc của Thuận. Sao P nhớ hay quá ta!
    Sunday at 10:59pm · Like
    Hồng Phượng Huỳnh Tâm ơi, vì anh Trúc có đi Vũng Tàu trong chuyến ấy. Ấn tượng là 1 thanh niên cao to...
    Monday at 3:02pm · Like
    Tam Nguyen À hèn chi mà P nhớ là phải. Mình chỉ biết Thuận có người anh trai học Y khoa hay vì ở cùng Đắc Lộ hay sao đó mà có lần Thuận đến thăm anh thì anh Trác nhìn thấy, yêu liền nhưng nhát gan nên nấp sau gốc cây theo dõi nàng. Sau đó mới biết nàng là em gái bạn mình. Vui không? Còn Như thì hồi đó muốn làm ... chị dâu mình nên cấm mình không được giới thiệu ai khác cho anh mình P nhớ nhỏ đẹp như Tây lai học Marie Curie không? Tự dưng mình quên mất tên. Hôm đó anh mình từ Úc về ghé lưu xá, nhỏ thấy khen đẹp trai và đòi làm quen, Như biết được lôi mình ra ... la cho một trận Hồi đó gia đình ba mẹ Như và gia đình mình thân với nhau lắm vì 2 ông già là bạn với nhau.
    Monday at 5:14pm · Edited · Like

    Trả lờiXóa
  14. Hồng Phượng Huỳnh Tâm ơi, có phải là Quỳnh Trâm không ? Ờ chuyện vui quá hén. Bây giờ Như, Thuận ở đâu, có nhớ những chuyện xưa như tụi mình không nhỉ ?
    Monday at 10:00pm · Like
    Tam Nguyen Không phải Quỳnh Trâm, lúc đó Trâm có người yêu rồi, tụi mình hay gọi Q Trâm là Juliette, mối tình của Trâm cũng tương tự chuyện tình Romeo & Juliet, hai gia đình ghét nhau! Cô bé mình nói ... à nhớ ra rồi, tên là Huệ!
    Monday at 10:19pm · Like
    Tam Nguyen Gia đình Như đang ở Úc. Hình như Thuận & anh Trác cũng vậy. Sau 75 thì hai người lấy nhau. Sinh con trai đầu lòng. Lúc đó mình và Lệ Hồng Hoàng có đến thăm ở Saigon. Sau này không biết tin tức gì nữa hết P ơi.
    Monday at 10:23pm · Edited · Like
    Tam Nguyen P nhớ con bé Hồng em gái Thuận không? Con bé học Marie Curie, tóc cắt tém xinh nhưng ngang ngang giống con trai đó? Hồi đó ở lưu xá toàn là dân học Marie Curie nói tiếng Tây như gió, và sinh viên các trường Văn khoa, Luật khoa, ĐH Sư Phạm ... không à. P nhớ có lần tự dưng bác Khiêm cho một đám con trai vào ở chung với lưu xá sinh viên nữ. Được vài tuần mấy anh chàng sợ quá dọn đi mất vì bị đám con gái chọc ghẹo. Tụi mình hay gọi bác Khiêm là "tí chủ" vì 4 đứa mình Lan - Lúa - Tâm - Hồng không biết từ ai mà đặt toàn tên của xì trum nên gọi nhau bằng "tí" không à. À P nhớ chị Thiện không? Dung nữa. Trong hình cũ P còn giữ có mặt Dung,Quỳnh Trâm, Minh, San ... đó.

    Trả lờiXóa
  15. Tam Nguyen Ha ha đưa hình hồi đó lên thấy tụi mình "nhí" dễ sợ P há?
    Monday at 10:34pm · Like
    Mỹ Phạm Thấy 2 chị nói chuyện xưa lưu xá, em tính tìm lại cái hình lưu xá rồi trưng lên đây cho dễ bàn thì đã thấy Tâm cho lên rồi! Thôi thêm cái nữa hen:(để mình nghe lóm cho vui với)
    Tam Nguyen Hình này là nàng Juliet Quỳnh Trâm đang đàn piano! Cảm ơn Mỹ nha. Lâu lâu tám chuyện xưa vui vui!
    19 hours ago · Edited · Like
    Hồng Phượng Huỳnh Giờ này các bạn còn bên máy tính không vậy ? mình , lần đầu tiên chờ đợi thằng con trai mang máy về để có cái giao lưu mí các bạn đây ! Ơi, nói chuyện gì nữa ta. - Nói chuyện buổi tối đi ăn chè gần chùa Xá Lợi, ăn một lúc 2 ly mà vẫn còn thèm, rồi lạ...See More
    12 hours ago · Like
    Hồng Phượng Huỳnh Mỹ ơi, rất tiếc là Mỷ ở lại phố cũ học làm cô giáo, nếu không tụi mình cũng trọ học ở đó và... không biết điều gì sẽ xảy ra...ha ha..
    11 hours ago · Like
    Tam Nguyen Ha ha P nhắc đến tiếng "hú" làm mình nhớ! Làm sao quên được khi các nàng ở tận lầu 5, các anh bạn đến thăm lại ngại vào phòng khách ngồi chờ ... chung với bao nhiêu anh khác, rồi còn cái màn báo cho bà chủ biết là đến thăm ai, rồi mới được gọi lên ( có...See More
    2 hours ago · Like
    Tam Nguyen Ừ tiếc hồi đó không có cô Ba ở chung hén? Chắc vui hết biết!
    2 hours ago · Edited · Like
    Mỹ Phạm Nếu hồi đó học ở SG thì mình ở nhà Ái Ngâu cũng vui lắm!
    42 minutes ago · Edited · Like
    Tam Nguyen Hồi đó ba má mình có gia đình người bạn thân ở đường Nguyễn Minh Chiếu ( Nguyễn Trọng Tuyển PN bây giờ ), họ có 2 cô con gái học trường Tây cũng trạc tuổi mình, tụi mình chơi với nhau từ nhỏ cũng khá thân, nên ban đầu má mình định cho mình đến đó ở. Nhưng mình năn nỉ cho ở với Lan, Hồng, Lúa vui hơn và dễ ... đi chơi hơn Bác Khiêm chủ lưu xá rất khó, vì bà từ trường ma soeur ra. Đi đâu thì đi, ban đêm cứ 9 g tối là lưu xá đóng cửa. Tụi mình có đi đâu cũng phải lật đật về cho đúng giờ, đâu dám "over night" Chỉ có đêm Giáng sinh 1993 lỡ về khuya quá giờ giới nghiêm bị hốt hết vô bót Lê Văn Ken cả 4 đứa, nhờ mấy ông lính bạn anh S bảo lãnh 3 g mới ra được, về đến lưu xá ngồi ngoài tường chờ đến 5 g mới mở cửa, lạnh muốn chết! 5 g bà Năm nấu bếp dậy, tụi mình thỏ đầu nhìn vô khe cửa gọi bà mở cửa, thì thì thào thào như ... ăn trộm. Rồi rón rén lên lầu 5 ... Thanks God đêm đó bác Khiêm không hề phát hiện có 1 phòng 4 đứa con gái đã ... over-night!
    33 minutes ago · Like

    Trả lờiXóa
  16. Hồng Phượng Huỳnh Giờ này các bạn còn bên máy tính không vậy ? mình , lần đầu tiên chờ đợi thằng con trai mang máy về để có cái giao lưu mí các bạn đây ! Ơi, nói chuyện gì nữa ta. - Nói chuyện buổi tối đi ăn chè gần chùa Xá Lợi, ăn một lúc 2 ly mà vẫn còn thèm, rồi lại sợ có xì ke trong ấy .. bèn sợ quá...hi hi ...À, nhớ rồi, kể 1 chuyện vui nghe: Tối ấy, khoảng gần 9 giờ, mình từ Lê Văn Duyệt rẽ về Phan Thanh Giản, tự nhiên thấy phía trước có anh chàng chạy xe đạp chầm chậm rồi quẹo vào Lê Quý Đôn , rồi đến ngả tư Ngô Thời Nhiệm bèn dừng lại dưới gốc ngọc lan..... đưa tay lên hú 1 tiếng... Mình nhìn lên mấy dãy lầu hồng : Thúy Diệp xuất hiện. Tâm còn nhớ không , nhỏ Khổng Thúy Diệp , rất tếu, ở chung phòng với mình và Thanh Mai !
    12 hours ago · Like
    Tam Nguyen Ha ha P nhắc đến tiếng "hú" làm mình nhớ! Làm sao quên được khi các nàng ở tận lầu 5, các anh bạn đến thăm lại ngại vào phòng khách ngồi chờ ... chung với bao nhiêu anh khác, rồi còn cái màn báo cho bà chủ biết là đến thăm ai, rồi mới được gọi lên ( có gắn loa từng tầng đó P nhớ không? ) Mỗi lần loa réo "Diệu Tâm có khách" là ... run, chạy ra thò đầu xuống lan can nhìn coi là ai. Sau đó mới bày ra cái màn ... huýt gió. Cái này anh S của Lúa bày ra, huýt gió kiểu ... suỵt con Kiki, đến phiên bạn mình, rồi bạn Hồng, bạn Lan v.v... ai nghe tiếng của ai thì tự lo mà xuống lầu Vui ghê!
    2 hours ago · Like

    Trả lờiXóa