Đêm, là ánh trăng khuya lẻ loi
Rất cao và rất xa
Những đám mây trắng bay qua
Như làn khói từ nén hương ấm áp
Dừng lại trên những mái nhà đã tắt đèn
Và ngủ
Như trong tranh siêu thực Magritte
Đôi mắt anh đang nhìn xuống từ trăng
Hay từ đám mây đang bay qua
Và khóc
Chúng ta đang bay phía trên những mái nhà
Của Chagall
Cho em với tay nhặt vì sao
Đang rơi xuống
Và anh buông tay em
Rơi xuống em rơi
Xuống mặt đất rồi
Em tỉnh giấc
Riêng anh
Mộng nghìn thu ...
Rất cao và rất xa
Những đám mây trắng bay qua
Như làn khói từ nén hương ấm áp
Dừng lại trên những mái nhà đã tắt đèn
Và ngủ
Như trong tranh siêu thực Magritte
Đôi mắt anh đang nhìn xuống từ trăng
Hay từ đám mây đang bay qua
Và khóc
Chúng ta đang bay phía trên những mái nhà
Của Chagall
Cho em với tay nhặt vì sao
Đang rơi xuống
Và anh buông tay em
Rơi xuống em rơi
Xuống mặt đất rồi
Em tỉnh giấc
Riêng anh
Mộng nghìn thu ...